Rất khó để xác định khái niệm "võ phủi" xuất phát từ khi nào. Theo lời kể của "Trung Tiger" - một tay chơi võ gắn liền với đất Tán Thủ đất Hà Thành, từ khoảng 2007 đã có những nhóm người mê võ xuất thân từ nhiều bộ môn khác nhau đã xuất hiện ở khắp các công viên, xỏ những cặp găng thô rách và "cáp kèo". Còn trong ký ức của anh Bùi Cao Nhân - người từng lập ra một trong những đội võ phủi đầu tiên với tên gọi Sài Gòn Fight Club, cũng phải đến tầm thời gian tương tự giới võ miền Nam mới tách khỏi hoạt động nhỏ lẻ mà bước ra giao lưu.
Thiếu thốn điều kiện tập luyện, môn sinh chưa nhiều, còn ngại "lấn cấn" pháp luật và nặng tư tưởng môn phái, làng võ Việt Nam trước thời hoàng kim của võ phủi thường tập trung theo từng CLB, lò võ. Các buổi giao lưu rất hiếm khi xảy ra và hầu hết là giữa các CLB của cùng bộ môn, hoặc giữa phòng tập của các HLV quen biết nhau.
Rồi thời đại Internet bùng nổ, khi những nhóm người chơi game, làm nhạc, dân kỹ thuật... có không gian mạng để biết đến nhau thì làng võ cũng chịu ảnh hưởng tương tự. Vietnamfight, Trái Tim Việt Nam Online hay cả... VOZ là những diễn đàn mạng đầu tiên kéo làng võ xích lại gần nhau.
Bài Danh Chiến là nơi kết nối những con tim yêu võ
Làng võ Hà Nội hay TP.HCM không đến nỗi như cảnh "sau lũy tre làng", nhưng thực sự không biết nhiều về nhau, môn sinh cũng không có nhiều thời gian và điều kiện để bước ra ngoài phòng tập của chính mình. Có khi, giữa hai quận hai đầu TP.HCM đã là hai khoảng trời riêng mà phía bên này không biết bên kia có tồn tại những chàng trai xỏ găng giống mình. Chỉ trừ những HLV - những người có điều kiện rong ruổi với những mùa giải có thể đem câu chuyện về kể "quận này, tỉnh kia có mấy thằng lính đấm ác lắm bây ạ".
Từ những bài viết chia sẻ trên mạng, những câu hỏi xin kinh nghiệm hay thậm chí là tranh cãi, làng võ xích lại gần nhau hơn và cũng thoải mái hơn với việc bước ra ngoài phòng tập. Điều kiện xã hội phát triển cũng khiến các công viên xuất hiện nhiều môn thể thao hơn. Sân Tao Đàn TP.HCM hay Bách Thảo Hà Nội mặc nhiên được xem như những cái nôi đầu tiên của khái niệm "võ phủi".
Cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Sài Gon Fight Club (võ phủi Tp.HCM) và cộng đồng võ phủi Hà Nội năm 2008
Công bằng mà nói, chuyện mời nhau sang phòng tập giao lưu không phải khó, chỉ là dân võ phủi không thích thế. Xã hội càng hiện đại càng nên xem võ là một bộ môn bình thường và công bằng với các môn khác. Cầu lông hay thậm chí bóng đá có thể có những nhóm người đến công viên giao lưu thì tại sao võ thuật lại không thể? Thế là các chàng trai xỏ găng cáp kèo ở công viên xuất hiện ngày càng nhiều. Các bộ môn Boxing, Kickboxing, Muay Thái... dần trở nên phổ biến cũng nhờ những chàng trai võ phủi, như những tấm "tờ rơi" sống động nhất.
Không gì quảng bá võ thuật tốt bằng chính những người võ sĩ
Không chỉ là sân chơi của những người tập luyện chính thống, "võ phủi" còn là chốn ươm mầm đam mê đầu tiên của rất nhiều võ sĩ - vốn bắt đầu thích thú hình ảnh xỏ găng cáp kèo từ những công viên, hoặc là nơi học hỏi cho những người tạm thời chưa có điều kiện tập luyện đàng hoàng.
Chơi võ và chơi võ thật đẹp, những chàng trai biết nhau qua cú đấm, trước đó thậm chí còn chưa từng nhớ mặt thuộc tên nhau lại có thể kết bạn từ sân võ phủi đã truyền cảm hứng cho Bài Danh Chiến như thế. Nhưng ban tổ chức của Bài Danh Chiến không muốn đẳng cấp của "võ phủi" dừng ở đó.
Bài Danh Chiến, sân chơi võ "phủi" nhưng chất lượng không hề "phủi"
"Cái giá trị lớn nhất của "võ phủi" không phải là ở việc chân đất sân bê tông. Nó là ở tinh thần không so bì đẳng cấp, không cần giải thưởng hay danh lợi. Với tôi, võ phủi cũng xứng đáng có một sàn đài đàng hoàng, có người xem, có một người thợ ảnh đứng đó để ghi lại những khoảnh khắc hay ho. Tôi cố gắng xây dựng Bài Danh Chiến thành sân chơi có điều kiện tốt nhất có thể, không phải để kéo lệch bản chất giá trị của võ phủi, mà là để tôn vinh nó," - anh Nguyễn Hoài Nam, trưởng BTC Bài Danh Chiến chia sẻ.
"Bạn nhìn thấy một võ đài, bạn nghĩ gì? Ồ, sắp có một võ sĩ chuyên nghiệp, một huyền thoại bước lên à? Không hề! Ở Bài Danh Chiến, hơn một nửa số võ sĩ đăng ký tham gia từ trước đến nay thậm chí còn chưa từng thi đấu ở cấp Thành Phố, nhiều người trong số họ còn không nổi tiếng ở sân chơi võ phủi. Nhưng đã là người chơi võ và sẵn sàng, họ đã có tấm vé ở sân chơi này rồi," anh Nguyễn Hoài Nam khẳng định.