Sau 5 trận đấu đầy kịch tính của VBA 2017 tuần đầu tiên, không khó để nhận ra điểm khác biệt nhất trong mùa giải năm nay chính là sự cải thiện đáng kể về khả năng của những cầu thủ nội binh, thậm chí là cả những cầu thủ trẻ vẫn đang còn là sinh viên.
7 ngày, 5 cuộc đối đầu, rất nhiều thay đổi trong tình hình các đội cũng như toàn thể giải đấu đã xuất hiện. Và đáng chú ý nhất, có lẽ chính là màn trình diễn không thể chê vào đâu được của những nội binh, từ các gương mặt đã cũ cho đến những tên tuổi mới lần đầu góp mặt tại VBA.
Nhớ lại mùa giải trước, sự góp mặt của các cầu thủ ngoại quốc và Việt kiều với thể hình cùng kỹ thuật vượt trội đã đem lại một bầu không khí khá mới mẻ cho những trận bóng tại Việt Nam. Những pha dunk rổ đầy mạnh mẽ, ném 3 điểm vô cùng chính xác của họ luôn khiến khán giả hò reo trong sung sướng.
Thế nhưng, xen giữa sự hưng phấn đó, sẽ có những lúc người xem chợt thoáng chút thất vọng khi nhìn về phía băng ghế dự bị, nơi những cầu thủ Việt Nam chỉ biết trông chờ đội bóng của mình dẫn điểm thật nhiều để HLV tung họ vào sân thể hiện.
Khát khao được chạy trên sân, thi đấu cống hiến cho khán giả cũng như tự tay mình đóng góp vào chiến thắng cho đội bóng của các cầu thủ Việt Nam chắc chắn không thua gì các ngoại binh. Tuy nhiên, đó vẫn là bài toán cũ kĩ về khả năng và hiệu quả khiến các HLV không thể nào tung nội binh vào quá nhiều.
Rudolph Joly, Jaywuan Hill, Viet Arnold đều là những cầu thủ có trình độ cao có thể khiến khán giả mãn nhãn. Thậm chí những cầu thủ Việt kiều gồm Stefan Nguyễn Tuấn Tú, Horace Nguyễn Phúc Tâm và Đinh Thanh Tâm còn góp mặt trong màu áo đội tuyển quốc gia vừa rồi và cải thiện đáng kể bộ mặt của tuyển bóng rổ Việt Nam, vốn đã chìm trong khu vực quá lâu.
Tuy nhiên, người yêu bóng rổ Việt không lấy vậy làm thỏa mãn. Họ vẫn muốn được nhìn thấy sự tỏa sáng từ những vận động viên sinh ra, lớn lên và luyện tập tại dải đất hình chữ S.
Vì suy cho cùng, VBA là giải bóng rổ của người Việt. Nó sẽ còn ý nghĩa gì nữa khi chúng ta chỉ toàn được xem màn trình diễn của những ngôi sao nước ngoài?
Mùa giải VBA 2017 đã không khiến người yêu bóng rổ thất vọng, ít nhất là vào tuần đầu tiên. Bên cạnh những trung phong to cao ngoại quốc thi đấu đầy lấn át và đem lại chiến thắng cho đội nhà, nhiều nội binh đã bắt đầu lên tiếng.
Hãy nhìn lại trận đấu mở màn cho cả giải đấu giữa Danang Dragons và Thang Long Warriors. Đó thật sự là một cuộc chiến một chiều, đội bóng đến từ Đà Nẵng hầu như không có cơ hội lật lại thế trận quá áp đảo được thiết lập bởi tân binh Warriors.
Thế nhưng, các fan của Dragons đã tìm thấy cho mình một niềm hy vọng mới mang tên Nguyễn Hoàng Tuấn. Đó là những pha ném 3 điểm ra tay vô cùng nhanh, là những đường chuyền phá vỡ hàng phòng thủ của đối phương, “dọn cỗ” cho đồng đội, Hoàng Tuấn khiến khán giả phải chú ý mỗi khi bước vào sân.
Những đường banh dứt khoát, tự tin cùng lối chơi không hề ích kỷ của cầu thủ trẻ 19 tuổi này khiến người xem không khỏi mong đợi một viễn cảnh về sự kết hợp của bộ tứ Stefan Nguyễn – Horace Nguyễn – Hoàng Tuấn – Rudolph Joly.
Phía bên kia chiến tuyến, Nguyễn Xuân Quốc cũng khiến không chỉ fan Warriors mà cả hết thảy người xem phải bất ngờ với lối chơi tốc độ và không ngại va chạm của mình. Trước đây, bóng rổ Việt Nam luôn gặp khó khăn khi thể hình của các cầu thủ chưa bao giờ là lý tưởng để cạnh tranh trong khu vực.
Cũng chính vì vậy mà lối chơi của tuyển Việt Nam khi bước chân ra ngoài chủ yếu xoay quanh những pha ném cự ly trung bình hoặc xa. Và Nguyễn Xuân Quốc vừa gióng lên một hồi chuông rằng thời đại đó đã kết thúc rồi.
Không thể nào phủ nhận cảm giác phấn khích khi thấy Xuân Quốc liên tục lao vào tranh chấp, thậm chí lên rổ trực diện dù trước mặt là những trung phong da đen to cao lực lưỡng.
Tất nhiên, không phải pha bóng nào anh cũng thành công. Thế nhưng, anh thật sự là một mũi nhọn tấn công nguy hiểm của Warriors mà các đội bóng khác phải dè chừng.
Anh đã cho các trung phong ngoại quốc thấy, người Việt không phải chỉ biết ném. Thể hình chúng ta có thể thua kém nhưng tinh thần thi đấu thì chưa bao giờ chịu thua bất kỳ ai.
Trong trận đấu gần đây nhất giữa Saigon Heat và Thang Long Warriors, đó chính là ví dụ rõ ràng nhất cho sự trỗi dậy của cầu thủ Việt. Trong một ngày thi đấu với phong độ khá mờ nhạt, ngôi sao của Saigon Heat Viet Arnold đã không thể làm được nhiều khi liên tục phạm lỗi với đối thủ.
Warriors lẽ ra đã có thể giành được chiến thắng dễ dàng nếu họ không mất bóng quá nhiều, và nếu Lê Ngọc Tú không thi đấu cho Heat trận đó.
Khả năng catch-and-shoot chính xác đến đáng sợ của cầu thủ từng khoác áo đội tuyển quốc gia này đã khiến cổ động viên tại nhà thi đấu CIS hôm đó vỡ òa trong sung sướng.
24 điểm, tỷ lệ ném 3 điểm tuyệt đối 100% là những gì Ngọc Tú đã làm trong trận đấu này. Chắc chắn, đây chính là một trong những lần hiếm hoi Saigon Heat giành chiến thắng nhưng lại không phải nhờ Viet Arnold. Chúng ta gọi tên Lê Ngọc Tú và hy vọng vào một phong độ ổn định của anh sẽ đưa Heat đi xa hơn tại giải đấu năm nay.
Bên cạnh đó, nhiều cái tên nội binh khác từng vô cùng quen thuộc với người yêu bóng rổ tại các giải đấu quốc nội như Lê Hiếu Thành (Cantho Catfishs), Trần Tiến Thịnh (Danang Dragons) hay Phạm Duy Hậu (Saigon Heat) cũng đã đem lại những màn trình diễn chất lượng.
Tất nhiên, chúng ta không phủ nhận sự đóng góp đáng kể, không biết mệt mỏi của những cầu thủ ngoại quốc và Việt kiều. Họ luôn là những gương mặt chủ lực của đội bóng, góp công lớn nhất cho chiến thắng của cả đội.
Thế nhưng sau VBA, rõ ràng điều chúng ta đang hướng đến là một thế hệ tuyển Việt Nam mạnh mẽ hơn, kế thừa được những gì các đàn anh để lại và tiếp tục phát triển không ngừng.
Với sự tiến bộ nhanh chóng chỉ sau một năm cọ xát tại đấu trường chuyên nghiệp VBA 2016, những con tim ăn ngủ vì trái bóng cam có quyền được mơ về một đội tuyển Việt Nam đủ sức cạnh tranh danh hiệu, ít nhất trong khu vực.