Trưởng Ban Kỷ luật Nguyễn Hải Hường bị chỉ trích rất nhiều vì xử “án điểm” theo cách chẳng giống ai, rồi… “mất tích”, mặc cho các bên liên quan mâu thuẫn gay gắt. Nhưng suy cho cùng, ông Hường cũng có những cái khó riêng.
“Quy định kỷ luật là do các thành viên BCH, đại diện các đội bóng đồng ý, thông qua. Đã đồng ý rồi thì cứ thế mà xử. Nhưng xử xong, có bất đồng, tranh chấp thì tất cả lại đổ hết lên đầu Ban Kỷ luật là sao?” - ông Hường bức xúc… ngược, khi quá nhiều sức ép dư luận nhắm vào ông.
Sự bức xúc của ông Hường chỉ ra một sự thật là bản thân bên làm luật không lường hết được các lỗ hổng của luật, còn những người có quyền lợi và trách nhiệm sát sườn liên quan đến luật thì hoặc thiếu quan tâm, hoặc quá dễ dãi trong việc thông qua.
Lâu nay, trong các kỳ đại hội, các cuộc họp của VFF, rất nhiều đại biểu chỉ “đánh trống ghi tên” với sự bàng quan, hờ hững. Tâm lý ấy lây lan sang cả quy trình làm luật và đưa luật vào áp dụng, vốn đòi hỏi sự chặt chẽ, thận trọng hơn bất cứ khâu nào. Bởi vậy, khi “có biến” và phải trả giá cho sự cẩu thả, vô trách nhiệm từ những cái gật đầu thủ tục, tất cả mới giật mình, lạnh sống lưng.
Việc của VFF lúc này không chỉ là xử lại “án” Quế Ngọc Hải sao cho thấu tình đạt lý, mà còn sửa đổi, bổ sung những điều bất cập trongQuy định Kỷ luật, để Quy định ấy như một tấm gương chuẩn cho tất cả soi chung. Hy vọng VFF nói được, làm được, và trong lần “làm lại” này, không còn xuất hiện những ông Nghị “gật”.