Tôi không ở trong đội bóng, cũng không còn thi đấu và cũng không có mặt ở Bình Dương hay Pleiku xem 2 trận thua của các nhà ĐKVĐ, nhưng qua truyền thông tôi có thể cảm nhận thấy rất nhiều vấn đề ở đội bóng này. Trong đó, đặc biệt là chiếc ghế HLV trưởng mà ở đây là GĐKT Mai Đức Chung.
Nói ra thì nhiều người lại bảo, nghỉ đá bóng rồi tôi mới dám nhìn thẳng vào sự thật rồi phán. Tuy nhiên, với tôi còn được đóng góp gì cho bóng đá tôi vẫn làm và làm vô điều kiện. Đặt vấn đề như thế để mọi người nhìn nhận những câu chuyện mà tôi chuẩn bị đề cập đến ở B.Bình Dương dưới đây.
Đầu tiên phải nhớ lại vì sao B.Bình Dương chỉ có thể vô địch V.League dưới tay HLV Lê Thuỵ Hải, chứ không phải một nhà cầm quân nào khác. Từng được làm việc trực tiếp với bố Hải, tôi hiểu và biết rất nhiều về các tính, con người. Bố Hải không phải HLV tài ba thuộc hạng siêu đẳng về chuyên môn nhưng ở con người đó, có tố chất và phẩm chất của 1 người thầy, người đứng đầu. Và vì thế, ở một tập thể nhiều sao, nhiều cá tính như B.Bình Dương vào tay bố Hải luôn đâu vào đó.
Đơn giản, HLV Lê Thuỵ Hải không chỉ biết về chuyên môn, biết lo cho cầu thủ và còn là con người sống có tình, có nghĩa. Tôi còn nhớ, trước khi có quyết định giải nghệ, đã liên hệ với bố Hải với mong muốn về thi đấu cho B.Bình Dương, khi đó với lời đề nghị “lót tay” 300 triệu đồng từ đội bóng. Bố Hải đã nói rất thật, cứ để đấy để bố xin thêm , chứ nhiêu đó xa nhà thì làm sao sống được. Nhưng khi không thuyết phục được lãnh đạo đội bóng, bố Hải đã nói rất thật với tôi, thôi mình phải có cái giá của mình chứ con, không về đây nữa.
Dù rất buồn nhưng tôi hiểu vì sao HLV Lê Thuỵ Hải lại nói như vậy và cảm thấy rất vui vẻ. Đó cũng chỉ là 1 câu chuyên với chính bản thân mình, còn nghe qua lời kể của các cầu thủ, thì còn rất nhiều những điều phải trận trọng và đáng quý với nhà cầm quân cá tính này.
Còn hiện tại ở B.Bình Dương thì sao, qua những thông tin tôi có được, thực sự vấn đề của họ nằm ở chiến ghế GĐKT. Tôi không ác cảm với HLV Mai Đức Chung, nhưng với một người quyết định và được quyết định cao nhất về chuyên môn ở đội bóng, chắc chắn phải đồng nghĩa với việc trách nhiệm và trọng trách cao nhất. Tại sao cứ thua trận là đổ lỗi cho cầu thủ, vì anh A, anh B không chơi hết mình…
Đúng có thể 1 trận đấu trên sân, HLV trưởng không phải là người quyết định được toàn bộ, bởi còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố. Tuy nhiên, cái cần là trong phòng thay đồ, sinh hoạt, tập luyện HLV trưởng đã làm gì, hành động gì để sự việc không thể theo ý muốn của mình. Còn 1 HLV trưởng phải đi xin cầu thủ đá hộ mình, hoặc thông cảm cho 1 quyết định, tôi nghĩ đó không phải là 1 người thầy, 1 HLV. Thất bại của 1 đội bóng, có rất nhiều lý do, nhưng với tôi, B.Bình Dương đang bị lệch hướng, mấu chốt nằm ở chiếc ghế GĐKT.
PHẠM VĂN QUYẾN