Chính sự có mặt của những ngoại binh khi BĐVN bắt đầu lên chuyên nghiệp đã và đang tạo sức sống, sự phát triển nhất định về chuyên môn…
Một vài năm gần đây, số lượng ngoại binh ở V.League và hạng Nhất bị BTC cắt giảm, tạo cơ hội cho nội binh. Tuy nhiên, vai trò và tầm ảnh hưởng của những cầu thủ ngoại vẫn còn khá lớn đối với mỗi đội bóng. Kể từ thời điểm HA.GL, ĐT.LA, B.Bình Dương, SHB.Đà Nẵng, Hà Nội.T&T hay SLNA đăng quang V.League thì “hơi thở” của những ngoại binh luôn đóng góp quan trọng vào thành công của đội nhà.
Đối với bản thân khi còn thi đấu, việc được chơi bên cạnh tiền đạo ngoại giúp tôi tự tin và đá tốt lên rất nhiều. Năm 2009, khi bắt đầu trở lại V.League và được HLV Nguyễn Văn Thịnh trao cơ hội, cũng rất may khi đó SLNA đang sở hữu tiền đạo ngoại chất lượng như Eric, Akame. Họ đã gánh phần việc cho tôi trên hàng công rất nhiều, giúp tôi có thời gian, khoảng trống và được tạo nhiều cơ hội để thể hiện.
Kết thúc mùa giải năm 2009, tôi có tổng cộng 8 bàn thắng. Đó có thể coi là một mùa giải thành công khi bắt đầu trở lại với bóng đá đỉnh cao. Đó là ví dụ với chính bản thân tôi và tự tôi đúc kết khi còn thi đấu, đã từng đá cặp với cả cầu thủ nội và ngoại.
Được thi đấu cùng các ngoại bình sẽ có điều kiện tốt để phát triển, điều này không chỉ nằm ở hàng công – vị trí tôi thường thi đấu. Nếu có sự xuất hiện của những cầu thủ nước ngoài ở các tuyến phòng ngự và tuyến giữa cũng sẽ giúp đội bóng mạnh và chắc chắn hơn rất nhiều. Bởi sức mạnh, khả năng chuyên môn của họ đa phần là hơn cầu thủ nội. Tuy nhiên, tất cả những vấn đề trên, đều phải kèm theo điều kiện cốt lõi: Cầu thủ “Tây” phải chất lượng.
Khi một đội bóng có nội binh yếu, cách tốt nhất là lấy ngoại binh bù đắp và biến đó thành điểm mạnh. Thế nên, khâu chuẩn bị, lựa chọn nhân sự và tìm kiếm ngoại binh luôn được các đội bóng chú trọng, đầu tư nhiều thời gian, công sức và tiền bạc nhất.
Mọi người cứ nhìn thẳng vào V.League 2015 với những đội bóng đứng vị trí cuối BXH thì sẽ thấy. Họ chính là những đội bóng thất bại trong việc tìm kiếm ngoại binh chất lượng hoặc gặp vấn đề về kinh tế. Ngay như Hải Phòng, nếu xét về lực lượng nội, họ cũng không thực sự mạnh hơn những đội bóng đang xếp sau như SHB.Đà Nẵng, QNK.Quảng Nam, XSKT.Cần Thơ nhưng với việc sở hữu 2 tiền đạo ngoại chất lượng trên hàng công, họ đã chơi tốt và có được vị trí cao trên BXH ở thời điểm hiện tại.
Trong khi đó, đối với HA.GL, đó là câu chuyện của cả “tấn” vấn đề. Nội binh yếu và non, cách tuyển chọn và tìm kiếm ngoại binh lại càng hỏng. Trước khi kết thúc giai đoạn 1, tôi nghĩ chỉ cần tăng cường 2 cầu thủ nước ngoài tốt, họ sẽ đứng vững và vượt qua những thời điểm khó khăn, thế nhưng cả mùa bóng họ đầu tư, tìm kiếm và thay thế đều thất bại.
Xin nhắc lại câu nói của bầu Đức, “HA.GL sẽ thi đấu chấp Tây” để khẳng định cho cái sai của chính ông chủ. Với quan điểm cá nhân, tôi khẳng định, nếu không có ngoại binh tốt, cầu thủ nội có đá đẹp đến mấy, cũng rất khó có được cái kết đẹp.
PHẠM VĂN QUYẾN