Nếu như HA.GL tự tin, chấp nhận thay đổi ngay khi giai đoạn 1 kết thúc, tôi nghĩ họ cũng không đến mức phải khổ sở và chịu nhiều tai tiếng như hiện tại. Vấn đề của HA.GL nằm ở chính… bầu Đức, khi ông ấy quá tự tin và không muốn phá bỏ những thứ mình tạo ra, vốn đã có lộ trình từ đầu.
Nói bầu Đức bảo thủ thì hơi quá nhưng nói thế cũng không sai! Việc ông ấy đem cả đội hình toàn cầu thủ trẻ, chưa chơi bóng đỉnh cao để đá V.League là phép tính sai hoàn toàn. Có thể bầu Đức nghĩ giờ là lúc hưởng thành quả nhưng làm bóng đá đâu dễ dàng, đơn giản như thế được.
Học trò trẻ, thầy lại non kinh nghiệm nhưng bầu Đức vẫn đặt niềm tin. Thử hỏi ông ấy có biết không? Chắc chắn là biết. Nhưng biết mà không thể làm khác đi được, vì “phải” bảo thủ để bảo vệ chính mình.
Tuy nhiên, cũng may cho cả lứa Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường… vì cuối cùng bầu Đức đã chịu thay đổi để tồn tại. Bóng đá đâu phải cứ cầu thủ hay và giỏi là thắng, là thành công. Bóng đá là môn chơi tập thể, có tính chất cạnh tranh, nên đòi hỏi phải có sự đoàn kết, tôn trọng nhau. Nó còn là tầm nhìn của lãnh đạo, của những chiến thuật, con người. Bản thân tôi đánh giá cao khi HA.GL chấp nhận thay đổi để tạo nên thành công như vừa qua.
Có thể HLV Nguyễn Quốc Tuấn không được lãnh đạo đội bóng phố Núi đánh giá cao về mặt chuyên môn so với HLV Graechen, nhưng đổi lại ông Tuấn lại là người có kinh nghiệm ở V.League và BĐVN. Nhiều năm làm cầu thủ, từng làm trợ lý cho khá nhiều HLV ở cấp CLB cho tới ĐTQG, bản thân tôi thấy ông Tuấn là người có quan hệ và đặc biệt là “biết việc”. Nói nôm na, ông Tuấn có thể “bắt bệnh” được chính HA.GL hay các đội bóng khác, họ cần gì và mạnh yếu ở đâu để “bốc thuốc”.
Có thể nhiều người cho rằng HLV Quốc Tuấn chỉ là “tấm bình phong” được dựng lên nhưng tôi nghĩ HA.GL có được tinh thần, lối chơi hay phong cách như hiện tại, có công không nhỏ của nhà cầm quân này.
PHẠM VĂN QUYẾN