“Chuyện cũ cũng qua rồi nhưng quả thực án phạt mà tôi phải nhận của VFF trước đây là việc đáng buồn nhất trong sự nghiệp. Tôi vẫn bảo lưu quan điểm, đấy là pha vào bóng 50-50 chứ không cố ý triệt hạ để gây ra chấn thương với Anh Hùng. Nếu tôi có ý định đá láo với Hùng, có lẽ cậu ta đã bị chấn thương nặng hơn thế rất nhiều. Thế nhưng, cuối cùng tôi phải nhận án phạt rất nặng, nghỉ hết mùa giải và đền bù hoàn toàn chi phí chữa trị cho Anh Hùng. Có lẽ vì khi quyết định kỷ luật tôi, họ cũng vì một động cơ gì đó và coi đây là một “án điểm” để làm yên lòng NHM thôi. Đấy là một án phạt mà tôi vẫn cảm thấy không phục…
Án của Ngọc Hải bây giờ có thể được xem là nặng nhưng so với tôi trước đây, cậu ta vẫn còn may mắn hơn nhiều. May bởi đây là thời điểm khác, với lại Hải được mọi người ủng hộ nên mức độ cũng nhẹ đi rất nhiều. Đợt tôi bị dính án, làm gì có ai ở bên cạnh ủng hộ, toàn tìm cách dìm để phục vụ lợi ích của họ. Thậm chí, người ta còn lợi dụng trường hợp của tôi để xử án điểm, với mục đích khác. Tình cảnh “thân cô, thế cô” phải chịu, nhiều lúc cay đắng, phẫn uất lắm.
Từ lúc vụ việc xảy ra đến lúc ra án, Ban Kỷ luật VFF không có ai gọi điện, hỏi hay nghe tôi trình bày tình huống cụ thể ra làm sao và như nào đâu. Họ chỉ xem băng hình, báo cáo và hồ sơ rồi xử. Có một chi tiết mà có lẽ đến giờ Ban Kỷ luật đến giờ cũng chưa biết: Anh Hùng quên không mang ống quyển và phải dùng tạm một miếng bìa giấy để đối phó nên mới xảy ra chấn thương như thế. Nhưng họ đâu có nghe và biết, cứ xử theo dư luận, cảm tính và áp đặt”, Đình Đồng nói.