Nỗi nhục đó được một vài trang báo mạng khai thác, đào sâu và thêm thắt, nhanh chóng trở thành một “cơn bão… nhục” trên mạng xã hội. Thậm chí, người phát ngôn của Bộ VH-TT&DL cũng phải lên tiếng và khẳng định sẽ vào cuộc để xem xét thực trạng của “ngôi nhà Việt Nam” đang triển lãm tại Italia.
Tuy nhiên, khi mà người người, nhà nhà tranh nhau “nhục” thì có những phản hồi và cả phản biện từ chính Italia. Những hình ảnh, ghi chép phản ánh thực tế thì không hoàn toàn giống những gì “cư dân mạng” đang sôi sục. Thậm chí, nó trái ngược hoàn toàn, với hình ảnh từng dòng người xếp hàng chờ đến lượt vào thăm Nhà Việt Nam hay hàng đứng, hàng ngồi xem biểu diễn các tiết mục nghệ thuật, thưởng thức ẩm thực Việt Nam. Nhà Việt Nam được bầu chọn có thiết kế đẹp thứ 12 trong số 145 ngôi nhà của các nước trên thế giới.
Có lẽ mọi thứ đã bị thổi phồng và đẩy đi quá xa. Nỗi nhục qua cái nhìn của một cá nhân hoàn toàn chủ quan, chưa được kiểm chứng được nhân lên theo cấp số nhân qua lăng kính của màn hình, bàn phím và con chuột, nó thật đáng sợ. Sợ đến mức với những người có mặt trực tiếp ở Milan Expo thì tự họ thấy nhục, với những gì đang diễn ra với cái làn sóng tranh nhau “nhục” theo trào lưu đám đông.
Nhà Việt Nam, suy cho cùng cũng chỉ là một trong vô số những câu chuyện vẫn đang hiện diện trong cuộc sống, trong xã hội này. Một sự việc, hiện tượng không cần kiểm chứng, chỉ cần xuất hiện qua phản ánh là có thể tạo ra một cơn bão mà ở đó, tâm lý đám đông và thói quen “tỏ ra nguy hiểm” chi phối khiến người ta thi nhau đả phá, kích bác và thậm chí là “chửi tự động”…
Cần phải bình tĩnh và tỉnh táo, trong thời đại “nhiễu thông tin” mà ai cũng có quyền nói, phán xét và áp đặt.
Chỉ tiếc, quá nhiều người “bỗng dưng thấy nhục” lại chỉ vì thấy người khác nhục chứ không có mặt ở thực tế, có thông tin hay cơ sở thực tiễn để kiểm chứng.
Chúng ta đang sống trong một xã hội cần kiểm chứng mà ở đó, bóng đá cũng như một lát cắt. Ví dụ như trận “chung kết ngược” giữa Đồng Tháp với HA.GL chiều nay chẳng hạn.
Chỉ vài tháng trước, Đồng Tháp từng bị giải tán nhưng được cứu. Từng có lúc tưởng họ không có cửa sống vì tiền bạc, vì không hiểu tương lai sẽ như thế nào. Họ từng bị “đe doạ”, bởi mấy chục tỷ một mùa nuôi đội vẫn nợ nần trong khi bầu Đức, nhân vật có ảnh hưởng nhất đến cả nền bóng đá cho “nổ bom” với tuyên bố “chỉ cần 12 tỷ là đủ, mua Tây thì tối đa cần 15 tỷ”. Và một đội bóng như Đồng Tháp cũng chỉ cần như thế. Thậm chí, ông bầu này còn muốn “có dịp gặp lãnh đạo tỉnh Đồng Tháp nói cho hiểu…”.
15 tỷ cho HA.GL, con số đó cũng cần kiểm chứng mà việc mua lại bỏ rồi lại mua đến 6 ngoại binh chẳng hạn. Và khái niệm “là đủ” cũng vô cùng, khi HA.GL thất bại, giờ lo trụ hạng mà nếu thua Đồng Tháp thì “cửa tử” sáng choang.
Nếu chiều nay HA.GL lại thua và vì trận thua này mà xuống hạng, kể ra thì cũng…
ĐỘC PHONG