Bóng đá không truyền hình, trận đấu không trực tiếp, làm thứ bóng đá… tàng hình.
Hôm qua người ta đặt câu hỏi: Tại sao một cặp đấu từng là “siêu kinh điển” ở V.League như Gạch – Gỗ lại không có đài nào truyền hình trực tiếp? Các cụ nhà ta có câu rất hay “Đẹp đẽ phô ra, xấu xa đậy lại”. Chẳng nhẽ trận đấu ấy, giữa một HA.GL tươi trẻ với một ĐT.LA từng là hiện tượng hồi đầu mùa, mà là một thứ xấu xa?
Tối thứ Bảy, rất nhiều người yêu bóng đá Việt Nam ngồi xem trận đấu Man Utd – Liverpool được phát miễn phí trên sóng quảng bá. Trận đấu của những đối thủ lớn, một trận cỡ derby của nước Anh, có những ngôi sao đắt tiền, có những bàn thắng đẹp nhưng thật sự mà nói đó là trận đấu không được như kỳ vọng, hay nói đúng hơn là tầm thường hơn nhiều so kỳ vọng.
Đại chiến HA.GL – ĐT.LA một thời cũng từng là những trận đấu điên rồ với những câu chuyện bên lề thật thật giả giả nhưng nổi lên câu chuyện 2 ông bầu “tức nhau tiếng gáy” mà xua quân đá như thể đòi lại công bằng.
10 năm trước, cứ Gạch – Gỗ là kiểu gì cũng khét lẹt, đúng kiểu là một trận kinh điển của bóng đá Việt, nóng từ trong ra ngoài và luôn là những trận đấu quan trọng nhất của giải đấu.
Cứ soi quang cảnh 10 năm trở lại để thấy bóng đá Việt đang đi giật lùi. Không có những cặp đấu lớn, không có những đội bóng mà khi đối mặt họ là những kẻ thù địch đúng nghĩa.
Từ những trận đấu lớn, V.League giờ đây có thứ bóng đá tàng hình, những trận đấu tàng hình.
Cái tàng hình ấy với những trận đấu không thật và đầy bất trắc lại làm người ta nhớ đến câu chuyện về bộ áo mới của Hoàng đế. Đó là bộ quần áo tàng hình được may bởi những kẻ gian trá và vì ai cũng sợ Hoàng đế nên tất cả vẫn cúi đầu khen manh áo đẹp cho đến khi đứa trẻ thốt lên: Hoàng đế cởi truồng.
Có vẻ như đúng thế, chúng ta đang làm bóng đá chuyên nghiệp, mặc tấm áo bóng đá chuyên nghiệp nhưng thực tế là đang…
Song An