HA.GL với dàn cầu thủ được đào tạo căn cơ, được xem như “Idol” của BĐVN, là hiện thân của cái đẹp với lối chơi không toan tính, hồn nhiên và cống hiến. Song, thật bi kịch, họ có thể phải “chết”, như cái chết của chàng Romeo trong tác phẩm kinh điển Romeo và Juliet của đại thi hào người Anh William Shakespeare.
BĐVN, cụ thể là V.League dù thừa nhận đã đỡ hơn nhưng vẫn còn đó sự “rối ren” khi tiêu cực chỉ ở mức giảm thiểu và bạo lực vẫn có nhiều đất tồn tại. Thế nên, những đội bóng chơi đẹp, tử tế như HA.GL sẽ khó có đất dụng võ và đặc biệt là rất thiệt thòi.
Bầu Đức từng làm bóng đá theo kiểu “cá mè một lứa” khi bung tiền, mua sắm tinh binh để đổi lấy thành tích. Nhưng sau 2 lần lên đỉnh V.League, ông rút ra bài học: Để tồn tại lâu bền, không gì khác ngoài việc phải làm bóng đá tử tế. Bởi vậy, hơn 5 hecta rừng cao su đang mùa thu hoạch, ông đã không ngần ngại đốn đi để xây học viện, chấp nhận 11 năm không thành tích để kiên nhẫn chờ đợi lứa Công Phượng cùng đồng đội lớn khôn. Song, đời không như là mơ.
HA.GL với lứa Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường, Hồng Duy, Văn Sơn… dù cố gắng hết mức, tận tụy đến cùng, thậm chí bầu Đức còn “bóng gió” về một “cơ chế” để bảo vệ những “báu vật” của mình trước lối đá thô bạo, nhưng mọi thứ vẫn không đâu vào đâu. HA.GL vẫn thua liểng xiểng, hết trận này đến trận khác, sự bất lực lúc nào cũng thường trực trên từng khuôn mặt thầy trò HLV Guillaume Graechen.
Khi HA.GL với hành trình 11 trận không biết thắng, bầu Đức bảo ông không việc gì phải nghĩ và hết sức lạc quan. Bởi như ông chia sẻ: “Khi làm việc gì tôi cũng suy xét ngọn ngành, tìm hiểu thông tin nhiều chiều chứ không làm theo cảm tính. Tôi đôn lứa Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường… lên đá V.League với nhiều hoài bão, ước mơ và mục đích khác nhau, mà vấn đề đầu tiên là muốn thay đổi diện mạo BĐVN.
Nói cách khác, tôi muốn mang lại cho V.League một làn gió tươi mát, điều mà mọi người đã nhìn thấy, bên cạnh một lối chơi hào hoa mà các cầu thủ của tôi mang lại, đó còn là hình ảnh hàng nghìn khán giả rồng rắn xếp hàng vào mỗi cuối tuần để mua vé vào sân…”.
Song, bây giờ thì mọi việc rất khó cho HA.GL rồi. Cái khó của đội bóng phố Núi không phải với chuỗi 11 trận không biết mùi chiến thắng, bị đẩy xuống vị trí chót bảng khiến cho không khí trở nên ngột ngạt và các học trò ông Guillaume Graechen càng đá càng bất lực, mà ở đó là sự “thân cô thế cô”.
Điều mà bầu Đức không ngần ngại nói thẳng: “Bây giờ đội nào gặp “đám trẻ nhà bầu Đức” cũng đá chết bỏ. Cái này rõ ràng đám trẻ bị ghét bởi họ được báo chí tung hô, ca ngợi quá mức. Họ bị ghét là đúng, báo chí có lỗi lớn trong chuyện này. Và thế là phải đá cho bõ ghét, nếu không muốn nói là dằn mặt đám trẻ của tôi…”.
Khác hẳn với XSKT.Cần Thơ và Đồng Nai, những đội đang cạnh tranh suất trụ hạng với HA.GL, dù lực cũng chỉ bình thường, thậm chí là nhợt nhạt, thế nhưng, khi cần điểm số bỏ túi thì vẫn dư sức thực hiện ngon lành.
HA.GL phải “chết”, bởi đấy là cái kết mà họ phải nhận, trong một môi trường bóng đá còn “đục ngầu”, đầy rẫy những “rối ren” và tồn tại nhiều bất cập như V.League…
PHẠM HỒ