Năm 1996, Cory Foulk, một Ironman giàu kinh nghiệm sinh sống ở Kona, Hawaii muốn thay đổi nhận thức của mọi người về môn thể thao này do ông cảm thấy Ironman đang dần trở nên phụ thuộc vào công nghệ. "Tôi không thích việc mọi người cảm thấy họ không thể tham gia Ironman trừ khi họ đầu tư 10.000 USD vào một chiếc xe đạp", Foulk nói. "Tôi quyết định chứng minh, bạn không cần phải giàu có để có thể chơi Ironman. Bạn hoàn toàn có thể hoàn thành cuộc thi này mà chỉ tốn 20 USD cho trang bị".
Ông mua chiếc xe đạp để chơi Ironman với giá 15 USD cách đây hai thập kỉ. Nó là chiếc xe Schwinn Typhoon nặng 27.6 kg (61 pound) với phanh chân, pedal phẳng. Xe có một chiếc giỏ phía trước, tua rua ở hai đầu tay lái, lốp cao su đặc và có chân chống. Thứ duy nhất mà chiếc xe đạp này không có là...một ấm trà và hệ thống âm thanh hi-fi. "Khi tôi mua, chiếc xe đạp rỉ đến mức bánh không thể quay được. Sau khi giải quyết vấn đề với bánh xe, tôi mua một ít sơn màu vàng neon để sơn khung. Tiền sơn còn tốn hơn tiền mua cái xe".
Đến ngày checkin xe đạp, Foulk bị các trọng tài xe đạp Ironman chặn lại từ...vòng gửi xe. "Họ nói rằng tôi không được lắp chân chống nên tôi tháo nó ra", ông nhớ lại.
Khi Foulk ra khỏi khu vực transition được vài phút, một thành viên BTC chạy đôn chạy đáo đi tìm ông. "Hóa ra họ không thể nhét cái bánh to đùng của chiếc xe vào khe ở bike rack nên họ bảo tôi lắp lại chân chống để có thể xếp xe vào rack".
Vào buổi sáng ngày thi đấu, Foulk bỏ nước, kẹo Jolly Rancher và một ít tiền xu vào giỏ chiếc xe đạp. Ông sẽ dừng ở chặng đạp xe tại các điểm có điện thoại công cộng để gọi điện tường thuật cho một kênh radio địa phương. Kẹo để Foulk ăn tạm, còn nước? "Kế hoạch của tôi là đạp chân trần. Tôi nghĩ là mình sẽ cần xuống xe và đẩy nó ở những đoạn dốc nhất. Sau đó tôi sẽ cần nước để làm mát bàn chân".
Bộ đồ thi đấu của ông hôm đó gồm một quần Speedo sặc sỡ, một chiếc áo Aloha và mũ đạp xe được trang trí bằng tấm bọt biển được cắt hình ngọn lửa. Kết thúc phần thi bơi trong 1 giờ 29 phút 40 giây, Foulk phi lên con "chiến mã" của mình. "Đạp xe mà không có cá quả là khó. Bạn không thể giữ dáng khí động học khi xuống dốc nên tôi gác chân lên giỏ xe và duỗi thẳng bàn chân."
Nhưng một khi chiếc xe gần 28 kg này đã tăng tốc, nó có thể phi như bay. "Tôi khá chắc là mình đi nhanh hơn 80 km/h (50 dặm/h) trên đường từ Hawi về. Tôi vượt mọi người nhanh đến mức tôi cảm giác là tôi đã hút phăng kính Oakley ra khỏi mặt họ".
Mặc dù phải đạp chiếc xe "quái thú" này với chân trần và chỉ có một số duy nhất qua những cơn gió và cái nóng của bờ biển Kona cộng với phải dừng lại ba lần để tường thuật với kênh radio, Foulk hoàn thành phần đạp xe trong 8 giờ 50 phút 21 giây. Sau đó ông hoàn thành phần chạy marathon trong 5 giờ 26 phút 56 giây để kết thúc cuộc thử thách Ironman với tổng thành tích 15 giờ 26 phút 56 giây.
Foulk đã chứng minh được rằng dù thật tốt khi có chiếc xe đạp giá 10.000 USD, nhưng bạn hoàn toàn có thể hoàn thành Ironman với một chiếc xe đạp rỉ sét nặng 27,6 kg.
Tuy nhiên, thành công của Foulk với chiếc xe đạp bãi biển đã gây ảnh hưởng lớn tới các giải Ironman sau đó. Trong Quy tắc và Luật lệ của giải Hawaii Ironman năm 1997, mục 13 trong phần đua xe đạp đã được bổ sung nội dung: “Mọi thành viên tham dự bắt buộc phải sử dụng xe road hoặc xe racing. Xe đạp leo núi, xe đạp bãi biển và xe đạp có phanh chân bị cấm".
Trong giải IRONMAN 70.3 Vietnam vừa rồi, đây cũng là quy định đầu tiên cho phần đua xe đạp: "Chỉ được phép sử dụng xe đạp ba môn phối hợp hoặc xe đạp đường trường. Xe đạp leo núi (kể cả xe đạp leo núi đã được điều chỉnh hoặc độ), xe đạp bãi biển, xe đạp không phanh, xe đạp gấp và các loại xe đạp có thắng đùm đều bị cấm."
Vì sao xe đạp leo núi MTB hay một số xe khác (không phải xe road hoặc xe tri) bị cấm trong đa số các cuộc thi IRONMAN?
MTB không được chế tạo cho tốc độ cao, tư thế ngồi cản gió rất lớn. Hệ khung, bánh, chuyển động đều không tối ưu cho tốc độ. Các race đều có cut-off time cho đạp xe (và bơi) nên BTC thường không khuyến khích dùng. Việc cho phép các kiểu xe đạp tốc độ chậm tham gia sẽ gây khó dễ (thêm nhân lực, tốn thời gian) cho BTC trong việc kiểm soát, theo dõi các VĐV có quá giờ cut-off hay không. Tất nhiên, một số ít VĐV vẫn có thể có khả năng hoàn thành nội dung đạp xe với xe MTB nhưng do BTC không thể biết rõ tường tận thực lực từng người như thế nào nên không khuyến khích.