Bỉ đã kém hiệu quả cả trong phòng ngự lẫn tấn công, cũng thiếu sự đa dạng cần thiết về lối chơi khi gặp Italia. Giờ họ phải bịt kín 3 lỗ hổng này trước Ireland.
Như lời thủ môn Thibault Courtois thì Italia đã tổ chức tốt hơn so với đội tuyển Bỉ về mặt chiến thuật. Ngoài một số trường hợp của Kevin De Bruyne và Romelu Lukaku phá sản về mặt cá nhân thì “Những chú quỷ đỏ” không có động thái nào cho thấy sự phản ứng về khía cạnh tập thể.
Họ đã không có tốc độ cần thiết trong giai đoạn chuyển tiếp để vô hiệu hóa vị trí của đối thủ. Họ không bao giờ thiết lập và sử dụng đúng chiều rộng để kéo dãn hệ thống phòng ngự chặt chẽ mà Azzurri tạo ra. Cuối cùng, Bỉ không cung cấp đầy đủ sự chắc chắn và tỉnh táo nhằm ngăn chặn các cuộc tấn công nhanh của đối phương.
Hàng thủ không có dấu hiệu tốt
Chấn thương của Vincent Kompany và Nicolas Lombaerts đã khiến HLV Marc Wilmots phải sử dụng một hàng hậu vệ không như mong đợi với Ciman, Alderweireld, Vertonghen, Vermaelen chống lại Italia.
Trong thời gian chuẩn bị, nhà cầm quân người Bỉ từng thử nghiệm ba phương thức (Witsel-Alderweireld-Vermaelen-Vertonghen trước Thụy Sỹ; Alderweireld-Denayer-Vermaelen, Vertonghen trước Phần Lan; Denayer-Alderweireld-Vertonghen-J.Lukaku trước Na Uy) và trong lần thứ tư, ông đã chọn bộ tứ nói trên. Kết quả là hàng thủ được coi như lựa chọn tối ưu này không hề đem lại dấu hiệu tốt với sự phản ứng tiêu cực trước những pha phản công của Italia.
Bỉ đã phải trả giá đắt, và bất chấp việc HLV Wilmots cố tình né tránh thì bằng cách xem xét các hình ảnh, có thể dễ dàng nhận ra vị trí của Ciman đang gặp vấn đề và gây ra tranh cãi.
Trong khi Bỉ đã khóa chặt cặp tiền đạo Graziano Pelle và Eder thông qua bộ đôi trung vệ, khoảng trống bên nách hàng thủ của họ đã không thắt chặt đủ để ngăn chặn sự xâm nhập của Emanuele Giaccherini. Nói cách khác, trung vệ Toby Alderweireld đã thiếu sự hỗ trợ từ hậu vệ cánh phải Laurent Ciman đối với nhiệm vụ bịt kín không gian trước khung thành thủ môn Courtois.
Tấn công không sử dụng chiều rộng
Bỉ khởi đầu trận gặp Italia với sơ đồ 4-2-3-1, trong đó bộ ba De Bruyne-Fellaini-Hazard chơi phía sau Romelu Lukaku, sau đó chuyển sang 3-4-3 trong 15 phút cuối khi Yannick Carrasco được tung vào thay cho Ciman. Thế nhưng, đội quân áo đỏ tiếp tục lún sâu vào bế tắc và không bao giờ biết làm thế nào để sử dụng chiều rộng trong triển khai tấn công.
Ba vệ hậu vệ Italia gồm Andrea Barzagli, Leonardo Bonucci, Giorgio Chiellini được hỗ trợ bởi hai cầu thủ chơi rộng ở cánh (Darmian và Candreva, sau đó là De Sciglio), cộng thêm tiền vệ trung tâm Daniele De Rossi ngay lập tức bịt chặt các lỗ hổng.
Bỉ dường như tạo được sự cân bằng tốt hơn vào cuối trận với Eden Hazard ở trung tâm, nhưng họ không tạo ra không gian trong vòng cấm, lý do mà Lukaku và sau đó là Divock Origi gần như mất tích khi tìm kiếm mối liên lạc với Kevin de Bruyne, Dries Mertens hoặc Carrasco ở hai cánh. Cả De Bruyne và Hazard đều có xu hướng trôi dạt vào trung tâm thay vì tiến hành phối hợp với những cầu thủ khác ở hai cánh, tạo nên sự lãng phí lớn về tiềm năng của họ tại đây.
Không sử dụng chiều rộng để kéo căng hàng thủ Italia, đó là điều mà HLV Wilmots phải tính toán lại bằng cách sẵn sàng tung Carrasco vào sân trước Ireland nhằm tăng cường khả năng khuấy đảo hai cánh.
Số 9 không tồn tại
Lukaku đã không tồn tại trong thời gian trên sân trước Italia: không di chuyển, không di chuyển đúng thời điểm, không giữ được bóng. Tất nhiên, khó có thể đổ lỗi hoàn toàn cho tiền đạo của Everton khi sự hỗ trợ của các vệ tinh xung quanh là rất khiêm tốn.
Origi vào thay thế từ phút 73 chuyển động tốt hơn và đem đến nhiều nỗ lực hơn nhưng cuối cùng vẫn không có hiệu quả. Phẩm chất “sát thủ” của một số 9 thực thụ bị đánh mất khi chân sút này phung phí 2 cơ hội ở cuối trận. Với Batshuayi là lựa chọn thứ ba, Bỉ sẽ phải tìm cách khai thác tối đa tiềm năng tấn công của mình vốn còn đang để ngỏ.