Dù vậy, vẫn chưa quá muộn khi ông triệu tập Mario Gomez và chứng kiến tiền đạo này tỏa sáng.
Phải đợi tới gần 4 năm, chính xác là sau cú đúp ở trận gặp Hà Lan ngày 13/06/2012, Gomez mới lại ghi bàn cho đội tuyển Đức. Kể từ đó, những chấn thương và phong độ sa sút khiến chân sút 30 tuổi này thường xuyên bị gạt khỏi danh sách của Loew. Anh chỉ bảy lần ra sân và lỡ cả World Cup 2014. Không chỉ Gomez, nhiều trung phong cổ điển khác cũng bị ngó lơ khi Loew ưa thích sử dụng “số 9 ảo”. Sau cuộc chia tay Miroslav Klose, ông càng thực hiện ý tưởng này với tần suất lớn, hoặc với Thomas Mueller, hoặc Mario Goetze và đạt được thành công nhất định.
Tuy nhiên, Loew không thể làm ngơ với phong độ rực sáng của Gomez tại Besiktas. Thoát khỏi những ngày đen tối tại Fiorentina, hình ảnh một tay săn bàn hàng đầu đã được khôi phục trên đất Thổ Nhĩ Kỳ, nơi anh ghi 21 bàn thắng từ đầu mùa giải. Khi Max Kruse bị loại, cơ hội được trao cho Gomez trong lần tập trung này và người hâm mộ đã không phải thất vọng. Việc Loew hết lời khen ngợi học trò là cách phản ánh chính xác cho mức độ hiệu quả của Gomez trên sân, người ghi bàn thắng thứ 26 cho ĐTQG sau 4 pha dứt điểm trong trận gặp Anh.
Tại World Cup 2014, Đức lên ngôi nhờ chủ yếu sử dụng “số 9 ảo” xung quanh Mueller, Goetze, Oezil, nhưng cũng không thể bỏ qua vai trò của Klose. Bây giờ, vai trò của Gomez có lẽ còn lớn hơn thế khi Loew nhận thấy anh thực sự cần thiết cho đội tuyển trong vai trò một trung phong cổ điển, một “sát thủ vòng cấm” lợi hại cho EURO sắp tới.