Mùa 2014/15, Man City từng thử nghiệm sơ đồ 4-4-2, sơ đồ từng có một thời gian thịnh hành nhưng bị cho đang dần trở nên lỗi thời. The Citizens đã chơi 21 trong 38 trận của Premier League mùa trước trong hệ thống này, hay biến thể của nó.
Kết thúc mùa bóng ở vị trí thứ 2, kém nhà vô địch Chelsea 8 điểm, dường như 4-4-2 vẫn là kim chỉ nam của Pellegrini và đây được coi như tin tuyệt vời cho Sterling.
Tại Liverpool, Sterling là trường hợp ngoại lệ – không phải việc ra sân ngay từ đầu mà vị trí. Sau trận đầu tiên cho The Kop năm 2012, cầu thủ người Anh đảm nhận nhiều vai trò, từ tiền vệ tấn công trung tâm, chạy cánh, tiền đạo cắm và cả hậu vệ cánh.
Sterling hiếm khi chơi một vị trí lâu dài khi ở Anfield, nhưng tại Man City, dù vẫn có thể có những sự hoán đổi trong các khu vực tấn công, anh sẽ được hưởng lợi từ sự triển khai ổn định.
Sterling không có khả năng kỹ thuật thiên bẩm như David Silva hay Samir Nasri, do vậy Pellegrini phải tận dụng điểm mạnh nhất ai cũng biết của cầu thủ này: tốc độ. Ông cần khai thác khả năng tốt nhất của Sterling trong các đợt tổ chức phản công.
Với tốc độ thuộc diện nhanh nhất Premier League, cầu thủ sinh trưởng ở Kingston, Jamaica thường xuyên khiến hàng thủ đối phương hỗn loạn khi đội bóng của họ mất quyền kiểm soát. Man City nên tạo ra nhiều cơ hội bằng cách chơi phòng ngự chắc, cản phá, chiếm quyền kiểm soát bóng và cho phép các cầu thủ chạy cánh nhanh chóng lên bóng ở hai hành lang.
Đ.H