Brooklyn Nets đã trải qua vòng 1 Playoffs với chiến thắng dễ dàng 4-1 trước Boston Celtics, nhưng với người cũ của họ LaMarcus Aldridge, anh đang trải qua những ngày tháng đầy khó khăn với căn bệnh tim và chứng trầm cảm hậu giải nghệ.
Big-men cao 2m11 quyết định trở thành mảnh ghép tiếp theo trong một đội hình toàn sao của Brooklyn Nets. Aldridge khát khao giành chiếc nhẫn đầu tiên sau 15 năm thi đấu, thế nhưng sự thật nghiệt ngã đã kéo đổ sự nghiệp của anh.
2 tuần sau khi trở thành đồng đội của những Kevin Durant, Kyrie Irving, James Harden hay Blake Griffin, LaMarcus Aldridge buộc phải giải nghệ vì một căn bệnh quái ác liên quan đến tim, điều đó khiến anh không thể nguôi ngoai:
"Trong trận đấu với Los Angeles Lakers, tôi cảm thấy tim của mình đập bất thường, tôi không còn một chút sức lực nào cả, không thể khống chế bản thân và không thể hiểu được điều gì đang xảy ra," Aldridge hồi tưởng khoảng thời gian phát hiện ra căn bệnh của mình.
"Sau trận đấu, tôi trở về phòng và hoảng sợ khi mọi thứ không cải thiện. Từ 2 đến 5h sáng, tim tôi đập điên cuồng, đó là khoảnh khắc thực sự tồi tệ. Tôi chỉ cố gắng để thở, và khi không chịu được nữa, tôi đã nhắn tin cho bác sỹ của đội và đi cấp cứu. Đó là đêm đáng sợ nhất cuộc đời tôi!
Trái tim của tôi lạc nhịp và không biết điều gì có thể xảy ra, nó rất khó đoán. Ngay lúc đó, tôi đã nghĩ rằng mình không thể tiếp tục chơi bóng, đã đến lúc tôi phải dừng lại. Tôi không muốn trải qua đêm hôm ấy nữa, tôi không muốn mạo hiểm với sức khoẻ của mình.
Điều gì sẽ xảy ra khi tôi có mặt trên sân, không thể kiểm soát được nhịp tim của mình? Tim tôi đập nhanh hơn, choáng váng và ngã đập đầu xuống sàn, tôi có thể bị liệt và rất nhiều kịch bản tồi tệ như thế có thể xảy ra," LaMarcus Aldridge hồi tưởng về khoảnh khắc khiến anh đưa ra quyết định giải nghệ.
Đó đương nhiên là quyết định rất khó khăn của cầu thủ 35 tuổi, nhất là khi anh chưa được đeo nhẫn trong suốt sự nghiệp, hơn hết tình yêu của anh dành cho trái bóng cam vẫn còn rất nồng cháy:
"Đó là quyết định khó khăn nhất! Tôi vẫn luôn khát khao được đứng trên sân đấu và trở thành một phần của lịch sử. Tôi chưa bao giờ vào tới NBA Finals, tôi đã từng đến trận Chung kết miền Tây nhưng đó không phải là trận Chung kết NBA thực thụ.
Tôi vẫn rất yêu bóng rổ! Tôi cảm thấy mình vẫn còn rất nhiều thứ muốn cho đi. Khi bạn gắn bó với đam mê của mình trong một thời gian dài rồi đánh mất nó chỉ sau một đêm, đó là cú sốc rất lớn. Mặc dù tôi biết quyết định chia tay bóng rổ là đúng đắn, nhưng nó thực sự khó khăn.
Tôi đã bị trầm cảm và đang tìm mọi cách để cân bằng cuộc sống của mình sau khi giải nghệ. Giờ đây tôi phải nỗ lực hơn nữa khi đối đầu với những thử thách mới, những căn bệnh nguy hiểm, nhưng hơn hết tôi phải tìm lại chính mình!"