Hai năm trước, Isco còn nằm trong tham vọng Tây Ban Nha hóa Galacticos của Perez. Bên cạnh khoản tiền 30 triệu euro cho Isco, Perez còn biến Aiser Illarramendi trở thành vụ chuyển nhượng lịch sử của xứ Basque, với chi phí lên đến 38,9 triệu euro (gồm cả thuế GTGT trả thay cho Sociedad).
Kế hoạch TBN hóa đã sớm thất bại, khi Real chỉ chiến thắng nhờ những ngôi sao ngoại. Hơn nữa, có một thực trạng là chất lượng bóng đá TBN phần nào đi xuống (vừa có dấu hiệu trở lại, khi giành chức vô địch U.19 châu Âu).
Trong hai mùa giải với Ancelotti, Isco cải thiện rất nhiều về chuyên môn, tinh thần và khả năng chiến đấu tay đôi. Ancelotti biến Isco từ một tiền vệ công trở nên toàn diện trên nhiều khía cạnh. Nhưng không có nghĩa là Isco được Benitez trọng dụng. Trong trận giao hữu với Roma, Isco chỉ đá hiệp hai.
Với Benitez, hệ thống thi đấu là 4-2-3-1. Isco không có bất kỳ vị trí nào trong sơ đồ này, cho dù anh trình diễn hình ảnh nổi bật hơn bất kỳ đồng đội nào trước Roma. Luka Modric là đối tác chính của Toni Kroos, trong khi Casemiro và Lucas Silva dự bị. Cạnh tranh vị trí trên hàng công lại càng không thể với Isco, khi có quá nhiều siêu sao ngoại được Chủ tịch Perez ưu ái vì mục đích chính trị và thương mại.
Man City với Manuel Pellegrini luôn mở rộng vòng tay (và cả mức đãi ngộ cao) cho Isco. Sau khi lấy Sami Khedira, Juventus cũng mở rộng cửa chào đón Isco. Tiền vệ trẻ người xứ Andalusia cần có quyết định về tương lai của chính mình, đến những nơi được tôn trọng, hay ở lại Bernabeu cho vai trò dự bị.
Kim Ngọc