Chuyện của Man Utd cũng như của Wayne Rooney - những thứ đã gắn bó với nhau hơn một thập kỷ bây giờ lại diễn ra một cách trùng hợp ngẫu nhiên. 404 phút không ghi bàn của Man Utd dừng lại và nhiều hơn con số đó 45 phút thì Rooney mới biết ăn mừng. Rooney cứ dò dẫm, cứ bước đi, cứ cần mẫn tìm kiếm mục tiêu và cho đến một ngày theo quy luật tất yếu anh bắt được con mồi. Nó chỉ là kết quả của công sức, của thời gian bỏ ra, hay có lẽ nên hiểu một cách đơn giản rằng: Đốt hàng trăm bó đuốc phải có một ngày bắt được một con ếch.
Điều đơn giản đó đã đem đến niềm hạnh phúc cho Rooney, nhưng cuộc sống của anh ở Old Trafford có thực sự đơn giản như thế thì người Man Utd có thể đã trả lời được. “Rooney - cứu tinh nổi loạn”, cách dùng từ của tờ The Guardian nghe có gì đó thật phi lí và ngược đời. Bởi đáng ra, đã là một huyền thoại ở sân Old Trafford thì chuyện ghi bàn với anh phải là một công việc diễn ra thường xuyên - đó là nhiệm vụ của Rooney, được trả tiền và hiện diện trong đội hình Man Utd để làm điều đó - chứ không phải lúc tắt ngấm, khi phát sáng như trong bối cảnh hiện nay. Những gì tung hô về Rooney có cảm tưởng rằng anh là một cầu thủ thừa thãi, bị “bỏ đói” lâu dài và bỗng dưng hiện lên làm cứu tinh của đội bóng. Đóng vai như thế, thử hỏi Rooney có còn là một cầu thủ lớn hay không?
Công bằng thì mức độ cống hiến của Rooney ở mùa giải này thực ra không có gì ấn tượng. Bằng chứng là anh đã sút đến 39 lần ở Premier League và Champions League nhưng chung quy mới chỉ có 6 bàn. Nếu không tính hat-trick ở
play-off Champions League thì số cú sút của Rooney là 29 - bàn thắng là 3, nghĩa là trung bình 9,6 cú sút anh mới có được 1 pha ghi bàn. Xét vai trò là trung phong thì không có gì ngạc nhiên nếu Rooney bị đánh giá là một trong những “sát thủ” tệ nhất của châu Âu hiện tại. Rooney đúng là có thể “như chiếc thẻ tín dụng của đội bóng (lời Van Gaal) song nên nhớ thứ Man Utd cần là… “Tiền mặt”. Bởi suy cho cùng, là một cầu thủ lớn thì phải là niềm tin, hi vọng thường trực cho đội bóng chứ không phải là chiếc thẻ được cất giấu kỹ, chỉ đến khi cần mới đem ra dùng.
Pha lập công mới đây đã giúp Wayne Rooney quân bình thành tích ghi 237 bàn của Denis Law - người lập công nhiều thứ 2 trong lịch sử Man Utd sau huyền thoại Bobby Charlton (249 bàn). Rooney cần 11 năm với 496 trận để thiết lập con số này trong khi Denis Law cũng mất 11 năm nhưng chỉ qua 404 trận.