Dĩ nhiên là với từng đối tượng, ý đồ của “Người đặc biệt” đều khác. Riêng với trọng tài thì bằng cách gây áp lực tâm lý, HLV BĐN hướng tới 2 mục đích: buộc họ phải cân nhắc kỹ trước lúc quyết định phạt nặng cầu thủ của ông, đồng thời không dám nương tay với cầu thủ đối phương.
Mourinho bắt đầu chơi chiêu này ngay khi vừa nổi tiếng, bằng cáo buộc trọng tài Anders Frisk cho phép HLV Frank Rijkaard (Barca) vào phòng riêng ở giờ giải lao của trận đấu với Chelsea mùa 2004/05 nên sau đó Didier Drogba mới bị đuổi. Trong giai đoạn thành công ở Inter Milan, Mourinho tiếp tục lạm dụng đòn tâm lý chiến này khiến BTC Serie A buộc phải phạt ông nếu không muốn các trọng tài Italia đình công.
Khi sang Real Madrid, Mourinho vẫn ra rả điệp khúc cũ khi tuyên bố Barca “vui sướng” do Iturralde Gonzalez được phân công làm trọng tài trận El Clasico hồi tháng 11/2010, cũng như cầm theo danh sách ghi 13 lỗi nghiêm trọng của trọng tài Clos Gomez khi bước vào phòng họp báo sau trận đấu với Sevilla, chưa kể còn tuyên bố: “Tôi quá mệt mỏi với cảnh này. Đội bóng của tôi cần được bảo vệ. Không chỉ hôm nay, mà nhiều lần sau nữa. Nếu tôi nói rõ hơn suy nghĩ của mình thì ngày mai, tôi sẽ xuất hiện trên trang bìa các báo và bị cấm dẫn đội”.
Đến lúc thua Barca ở Champions League hồi tháng 4/2011 do Pepe bị đuổi, Mourinho tiếp tục chĩa mũi dùi vào trọng tài, và “khuyến mãi” thêm HLV Pep Guardiola: “Tôi muốn thấy Pep Guardiola vô địch giải này hợp cách hơn vào một ngày nào đó. Còn nếu UEFA muốn hỏi tôi thật sự đang nghĩ như thế nào, sự nghiệp của tôi chắc tiêu tùng ngay. Thay vì vậy, tôi chỉ muốn hỏi: Tại sao? Tại sao? Bởi mọi vòng bán kết đều như vậy”.
Trớ trêu là khi trở lại Chelsea năm 2013, Mourinho thua Guardiola ở Siêu Cúp châu Âu cũng lại do 1 cầu thủ của ông bị đuổi (Ramires). Dù thừa nhận thẻ vàng thứ 2 là xứng đáng, Mourinho tâm sự: “Tôi thấy chẳng có gì mới. Tại Chelsea, tôi từng 2-3 lần dùng 10 người chống Barca. Tôi đến Inter và đá 1 giờ ở bán kết Champions League với 10 người chống Barca. Tôi đến Real Madrid và có 1 trận bán kết Champions League với 10 người. Tôi trở lại Chelsea và chơi trận Siêu Cúp châu Âu lại với 10 người. Mời mọi người tự phân tích và kết luận”.
Với quyết tâm ngăn cản các trọng tài phất thẻ đỏ phạt học trò mình, Mourinho càng tăng tốc trong thời gian qua với 3 cuộc công kích trong năm 2014 khi nhắm vào trọng tài Chris Foy – người đuổi Ramires ở trận gặp Aston Villa - với tuyên bố “chúng tôi rất xui nếu lại gặp trọng tài bắt như thế này”, hay Mike Dean ở trận thua Sunderland vì “ông ấy tới đây rõ ràng chỉ với 1 mục đích (khiến Chelsea thua)”, hoặc Mike Riley phụ trách điều phối trọng tài bởi “đang có chiến dịch chống lại Chelsea”, trước lúc đẩy căng thẳng lên đỉnh điểm với 2 phát ngôn gây sốc liên tiếp chỉ trong tháng 10 năm nay mà mới nhất là vụ Jon Moss đuổi Nemanja Matic ở derby thua West Ham.
Nhưng giờ, sau khi bị Liverpool đánh cho tan tác ngay tại Stamford Bridge, Mourinho không còn cơ hội thi triển trò “tâm lý chiến” trong tư cách HLV Chelsea?