“Đất dữ” Premier League
Trước trận giao hữu với Italia đầu năm nay, Wayne Rooney từng cảnh báo chân sút mới nổi của tuyển Anh là Harry Kane về sự lợi hại của hàng thủ đối phương. Nhưng rõ ràng là hậu vệ Italia đáng gờm ở nơi nào thì chưa biết, song ở Premier League ắt hẳn là không. Bằng chứng là trong hơn 20 năm qua, không thiếu hậu vệ Italia từng thử sức trên đất Anh. Tuy nhiên, những người được thi đấu thường xuyên chỉ có Gianluca Festa (Middlesbrough và Portsmouth, giai đoạn 1997-2003) cùng Alessandro Pistone (Newcastle và Everton, 1997-2007). Quan trọng không kém, “bến đỗ” của họ chỉ là những CLB trung bình khá, thậm chí yếu ở giải VĐQG.
Ngược lại, danh sách hậu vệ Italia chôn vùi tên tuổi ở Premier League dài hơn rất nhiều. Daniele Daino đá cho Derby (2001/02) đúng 4 trận là chịu không nổi phải quay về AC Milan. Matteo Ferrari chỉ đá 8 trận cho Everton (2005/06) là đủ để ban lãnh đạo quyết định trả lại AS Roma. Marco Materazzi chơi 27 trận cho Everton (1998/99), nhưng bị đuổi tới 4 lần nên đành sớm hồi hương. Cùng có trải nghiệm vỏn vẹn 1 mùa như Materazzi là danh thủ Christian Panucci ở Chelsea (2000-01) và Paolo Tramezzani tại Tottenham (1998/99). Tuy nhiên, Panucci chỉ đá được 10 trận, còn Tramezzani có số lần ra sân vừa nhỉnh hơn 5 đầu ngón tay.
Dù có phần “trường sinh” hơn các đồng hương nêu trên, nhưng Lorenzo Amoruso cũng chỉ đá 2 năm cho Blackburn với số trận ít ỏi do tác động của chấn thương dai dẳng cùng phong độ sa sút. Davide Santon hiện không dám quay lại Anh sau thời gian khoác áo Newcastle (2011/14), ngay cả khi được tin dùng. Trong khi ấy, Andrea Dossena rõ ràng không thích ứng được với tốc độ của Premier League qua các trải nghiệm ở Liverpool 2008/10) và Sunderland (2013/14), nên giờ phải xuống đá cho Leyton Orient ở League Two – giải hạng Tư của Anh.
Thời oanh liệt còn đâu
Bi kịch của các hậu vệ Italia tại Anh thật đáng buồn, nhưng đối với đất nước hình chiếc ủng, đây không phải chuyện lạ. Vì trong thập niên 90, khi Serie A còn hùng mạnh và giàu có bậc nhất thế giới thì những hậu vệ giỏi nhất thật ra đều ở lại Italia, chỉ có “hàng dạt” mới trôi nổi sang Premier League. Giả sử như khi đó, Premier League có được các hậu vệ cỡ như Paolo Maldini, Alessandro Nesta hoặc Giuseppe Bergomi, lịch sử sẽ chẳng có khái niệm “nước Anh không lành cho hậu vệ Italia”.
Còn giờ đây, ngay cả khi các hậu vệ Italia giỏi nhất xuất ngoại thì họ chẳng thể hay như các đàn anh. Sự thật nghiệt ngã đó lại vừa được xác nhận ở mùa qua, khi dẫn đầu danh sách ghi bàn lại là lão tướng 38 tuổi Luca Toni chơi cho CLB có nguy cơ rớt hạng là Hellas Verona. Toni đúng là một tên tuổi lớn của bóng đá Italia, nhưng trong gần thập niên qua, số bàn thắng mỗi mùa của chân sút này đều không đạt mức 2 chữ số, cho dù là đá ở các giải VĐQG kém chất lượng như khi khoác áo Al Nasr. Chính vì chất lượng hậu vệ Italia hiện kém như thế, Maldini vẫn được Milan giữ tới năm 41 tuổi, còn Nesta vẫn thi đấu ở tuổi 36.
Vì sao chất lượng hậu vệ Italia hiện nay gây thất vọng đến thế? Đáp án là do các nhà tài trợ: họ thích lối chơi tấn công hơn, thích các đội ghi bàn nhiều hơn là những đội để lọt lưới ít do chú trọng phòng ngự. Do đó, cái thời mà những ngôi sao tấn công không thích hỗ trợ phòng thủ bị người Italia xem là “chướng mắt” như Roberto Baggio đã xưa như trái đất. Hệ quả là trọng điểm trong công tác đào tạo cũng thay đổi, khi các cậu bé hiểu rõ nếu muốn nổi tiếng và kiếm được hợp đồng béo bở thì phải chơi trên hàng công như Francesco Totti, chứ đừng mơ làm hậu vệ. Hậu quả là nghệ thuật lấy bóng của người Italia ngày càng mai một, khiến theo thời gian, từng thế hệ hậu vệ như Materazzi, Massimo Oddo, Gianluca Zambrotta cho tới Andrea Barzagli và Giorgio Chiellini ngày càng kém hơn các đàn anh. Nước Anh không lành cho hậu vệ Italia cũng chính là vì vậy.
MINH CHÂU
Andrea Silenzi, người mở đường đen đủi
Được HLV Frank Clark đưa đến Nottingham Forest năm 1995, Andrea Silenzi trở thành cầu thủ người Italia đầu tiên thi đấu ở Premier League. Tuy nhiên, tiền đạo mang cái họ có nghĩa là “Câm lặng” này rõ ràng là người mở đường đen đủi cho các đồng hương đến Anh, vì không có cuộc bầu chọn danh sách ngoại binh gây thất vọng nào mà không có tên chân sút chỉ ghi vỏn vẹn 2 bàn ở các Cúp và đá 20 trận trong 14 tháng tại đây, kể từ lúc rời Torino với giá 1,8 triệu bảng. Thậm chí, có nguồn tin cho rằng HLV Dave Bassett đã xé hợp đồng của Silenzi.