"Chúng tôi sẽ không chi tiền để mua những ngôi sao" - HLV Claudio Ranieri đã khẳng định trước báo giới như vậy khi được hỏi về sự chuẩn bị của đội tân vương Premier League cho mùa giải mới. Với một chiến lược gia dày dạn kinh nghiệm như ông Ranieri, nhận định này hoàn toàn xác đáng. Vừa vượt mặt những Chelsea, Arsenal hay Manchester City để đăng quang nhưng xét cả tiềm lực tài chính, truyền thống, danh tiếng cũng như vị thế thì Leicester đương nhiên còn chưa thể sánh được với nhiều đội bóng tại Anh. Ngoài ra, việc đưa về một ngôi sao danh tiếng có thể sẽ là rủi ro rất lớn, khi không chỉ khiến mức lương trần còn tương đối thấp của đội bóng bị phá vỡ mà còn khiến nội bộ rất có thể sẽ rơi vào cảnh đấu đá vì sự xuất hiện của "ma mới".
Không quan tâm tới những mục tiêu thuộc phân khúc "cao cấp", nhưng việc săn lùng những tài năng theo kiểu "hàng tuyển, giá mềm" với Leicester ngay mùa Hè tới chắc chắn sẽ không hề dễ dàng. Với tư cách là đội tân vương Premier League, mỗi thương vụ có sự góp mặt của Leicester đều sẽ nhận được sự quan tâm sát sao của giới truyền thông và đương nhiên không thể thiếu các đối thủ cạnh tranh.
Không chỉ có vậy, với đòn bẩy là chức vô địch, lợi nhuận của Leicester chắc chắn cũng sẽ tăng chóng mặt. Ngoài số tiền kiếm được từ danh hiệu vô địch, nguồn thu của Leicester sẽ tăng mạnh từ tiền bán bản quyền truyền hình cũng như đến từ quảng cáo - dự kiến lợi nhuận sẽ lên tới 130 triệu bảng. Điều này một mặt giúp Leicester xông xênh hơn trong việc mở hầu bao chiêu mộ cầu thủ cũng như sẽ có nhiều sự lựa chọn hơn ông Ranieri, nhưng đồng thời cũng sẽ là cơ hội để các đối tác của Leicester ép giá họ trên bàn đàm phán. Chưa kể, việc mua về những cầu thủ với mức giá có thể sẽ cao hơn năng lực thực tế của cầu thủ đó cũng sẽ là sức ép không nhỏ dành cho chính bản thân họ.
Leicester đã thành công rực rỡ với những "món hàng hời" như N'Golo Kante, Christian Fuchs, Shinji Okazari và đặc biệt là Riyad Mahrez nhưng để tiếp tục thành công với chính sách này sẽ là thách thức không nhỏ với BLĐ đội bóng nói chung cũng như đội ngũ tuyển trạch của Leicester nói riêng. Đấy là còn chưa nói tới việc Leicester đang đối diện với nguy cơ chảy máu lực lượng khi những người hùng như Vardy, Mahrez, Kante đều đang là mục tiêu mà các đại gia của bóng đá châu Âu nhăm nhe.
Kể từ sau mùa giải 1994/95 với chức vô địch của Blackburn Rovers, Leicester mới là CLB đầu tiên không thuộc một trong hai thành phố London hoặc Manchester giành được danh hiệu Premier League. Cùng với Leicester, Blackburn cũng là trường hợp lên ngôi mà không ai có thể ngờ tới. Và cũng chính Blackburn sẽ là tấm gương nhãn tiền để Leicester nhìn vào.
Hơn hai thập kỷ kể từ ngày Blackburn đăng quang, giờ họ đang lận đận ở nhóm giữa BXH của Championship cũng như đã thay tới 14 đời Huấn luyện viên sau chiến tích của HLV Kenny Daglish. Kỳ chuyển nhượng mùa Hè năm 1995, không những để mất một công thần là Nigel Atkins, BLĐ Blackburn còn từ chối luôn yêu cầu tìm một người thay thế cho vị trí của cầu thủ chạy cánh Jason Wilcox dính chấn thương. Cuối mùa đó, họ chỉ về đích thứ 7 và kém đội vô địch Manchester United tới 21 điểm và mùa Hè tiếp theo, chân sút số 1 Alan Shearer dứt áo ra đi để chuyển tới Newcastle.
Câu chuyện của Newcastle mùa 2011/12 cũng là điều mà BLĐ Leicester đáng phải lưu tâm. Mùa đó, Newcastle chơi thăng hoa một cách kỳ là và bất ngờ cán đích trong Top 5 dưới sự dẫn dắt của HLV Alan Pardew. Nhưng yêu cầu gia cố lực lượng của ông Pardew để chinh chiến ở cả cúp châu Âu mùa sau đó bị Chủ tịch Mike Ashley và bộ sậu chẳng thèm đoái hoài, để rồi mùa đó họ kết thúc giải với vị trí thứ 16 và hiện tại đang chạy đua để tránh rớt hạng.