Ở tuần trước nữa, HLV Hà Lan cũng gây bất ngờ khi đưa vào danh sách hậu vệ 17 tuổi Axel Tuanzebe. Có vẻ như sau thời gian dài làm tổn hại tới hình tượng của HLV biết trân trọng tài năng trẻ, Van Gaal đang cố gắng lấy lại thanh danh bằng cách ồ ạt đẩy các cầu thủ còn non trẻ của “Quỷ đỏ” vào thử lửa ở các trận đấu không quá nặng nề.
Vấn đề là mọi nỗ lực của Van Gaal liệu sẽ đi đến đâu, khi những tài năng sáng giá hơn họ như Adnan Januzaj đang phải chiến đấu cho Dortmund nhằm chứng tỏ ông thầy cũ sai lầm? Đấy là chưa kể “triều đại” Van Gaal đang tiến nhanh đến điểm kết do HLV này sắp nghỉ hưu. Quãng thời gian ngắn ngủi như vậy liệu có đủ để mài hết những “ngọc trong đá” để Man Utd lại có được một thế hệ tương tự năm 1992? Sự kỳ vọng ấy xem ra rất dễ thành thất vọng, chưa kể ở tuổi 22, Lingard cũng chưa hẳn là một tài năng trẻ xuất chúng nếu so sánh với tân binh Memphis Depay thậm chí còn kém hơn 1 tuổi.
Một khi Van Gaal chẳng làm lên trò trống gì với nhiệm vụ sản xuất ra lứa trẻ tài năng mới cho Man Utd, hy vọng sẽ đặt lên vai người kế nhiệm nhiều khả năng là Ryan Giggs - một sản phẩm từ thế hệ 1992. NHM càng có cơ sở để dự báo tương lai sáng lạn hơn cho những sản phẩm từ học viện của Man Utd vì nếu Giggs lên làm HLV, Paul Scholes sẽ trở lại làm trợ lý giống như cuối mùa 2013/14, trong lúc Nicky Butt từ U-19 nhiều khả năng cũng sẽ vào ban huấn luyện. Lúc đó, những sản phẩm cây nhà lá vườn của Man Utd hứa hẹn được ra sân nhiều hơn.
Ngặt nỗi, như đồng tiền luôn có 2 mặt, ý tưởng tận dụng cây nhà, lá vườn ở Man Utd rất hay, nhưng mặt trái của việc tin dùng cầu thủ trẻ có thể khiến “Quỷ đỏ” phải trả giá bằng 2-3 mùa không vô địch Premier League, thậm chí không danh hiệu và chẳng được dự Champions League. Trong kỷ nguyên của bóng đá hiện đại với những hợp đồng quảng cáo béo bở luôn chờ sẵn các đội bóng thành công, thất bại kiểu đó sẽ giết chết Man Utd, nên còn lâu những ông chủ Mỹ mới chịu. Nguy cơ ấy chẳng cần phải siêu tưởng viễn vông mới vẽ ra được, vì chỉ cần nhớ lại sau 2 mùa không danh hiệu vừa qua, Man Utd đã cuống cuồng đốt 250 triệu bảng mua cầu thủ là hiểu. Đơn giản vì khi đến bóng đá với mục tiêu phải kiếm lời bằng mọi giá, gia đình Glazer chẳng thể chấp nhận cảnh thua lỗ kéo dài.