Câu trả lời là mọi chuyện có thể bắt đầu từ Mourinho, vì sự không hài lòng của ông với chính sách chuyển nhượng được thực hiện vào đầu mùa giải. Dĩ nhiên, nếu cách thua như để ai đó trắng mắt ra của Mourinho là rất mạo hiểm và dễ đẩy ông vào nguy cơ bị sa thải, thực tế ông vẫn đang mạo hiểm với trò chơi này của mình.
Bằng chứng là trước Stoke ở League Cup, Mourinho đã tung ra đội hình gần như là mạnh nhất, bất chấp việc giải đấu này luôn được xem như một sân chơi thử nghiệm cầu thủ và vào cuối tuần, họ có trận đấu quan trọng hơn trước Liverpool tại Premier League. Ở đây, dường như Mourinho muốn cho tất cả thấy rằng, ông không còn lựa chọn nào khác là sử dụng một đội hình như vậy, khi trong tay ông thiếu lực lượng hoặc nếu có, anh ta cũng không đáp ứng được yêu cầu.
Để thấy rõ hơn, trong năm 2014, Chelsea đã bán đi Juan Mata, Kevin de Bruyne và David Luiz với tổng số tiền là 105 triệu bảng, qua đó cho phép Mourinho đưa về Diego Costa, Cesc Fabregas và Nemanja Matic. Thế nhưng, năm 2015 này, hoạt động chuyển nhượng của họ chẳng khác gì thảm họa và những gì đang diễn ra chính là cái giá mà họ phải trả.
Nhìn bề ngoài, lỗi hiển nhiên thuộc về Mourinho vì ông quyết định ai đến, ai đi. Thế nhưng, với những phát biểu đầy vẻ giận dữ sau trận thua Southampton hồi đầu tháng, có vẻ như nhiều người nữa ở Stamford Bridge cũng phải chịu một phần trách nhiệm trong cuộc khủng hoảng này. Mourinho không nêu tên ai nhưng với những ai hiểu rõ sự tình, rõ ràng ông muốn ám chỉ đến các thành viên của ủy ban chuyển nhượng gồm giám đốc kỹ thuật Michael Emenalo và phụ trách đàm phán, giám đốc Marina Granovskaia.
Nên nói thêm là khác với giai đoạn 2004-2007, Mourinho không còn quyền quyết định với các vấn đề chuyển nhượng nữa. Đúng là ông đã đề nghị và được chấp thuận trong bản hợp đồng mượn Radamel Falcao từ Monaco vì ông tin ông có thể sử dụng tiền đạo người Colombia hiệu quả hơn Louis van Gaal tại Man Utd, ông sẽ làm thế nếu không có những rắc rối xuất hiện sau đấy. Như việc ông muốn có thêm Christian Benteke, tiền đạo cuối cùng đã đến Liverpool với giá 32,5 triệu bảng, nhưng ủy ban chuyển nhượng từ chối vì họ cho rằng cầu thủ người Bỉ quá đắt.
Rồi một loạt quyết định khó hiểu khác. Hậu vệ trái Ryan Bertrand bị đẩy sang Southampton và thay thế anh là Filipe Luis từ Atletico Madrid, trước lúc Luis trở lại Tây Ban Nha. Hay hồi tháng 1, Andre Schuerrle và Mohamed Salah được phép rời London nhưng nếu cho rằng, họ không đủ giỏi, họ cũng vẫn hơn rất nhiều Juan Cuadrado, tiền vệ giờ được cho mượn tại Juventus.
Và đừng quên là Petr Cech phải rời Stamford Bridge trái với mong muốn của Mourinho, nếu không muốn nói người đứng sau vụ chuyển nhượng này là Emenalo hoặc Granovskaia thay vì là ông chủ Roman Abramovich. Và đừng quên là Mourinho đã chờ đợi Paul Pogba và John Stones, chứ không phải Abdul Baba Rahman hay Papy Djilobodji.
Vì thế, nếu Emenalo hay Granovskaia muốn ông thất bại, chẳng lẽ Mourinho không chơi lại như để chứng tỏ cho Abramovich thấy rằng, Chelsea sa sút là vì đâu.