Không thể mãi mong chờ ông Park “ghi bàn”… từ những cú sút cầu may

Đình Hiển
thứ hai 25-3-2019 13:11:00 +07:00 0 bình luận
Bóng đá Việt Nam một lần nữa giành một chiến thắng ngoạn mục theo phong cách Park-time quen thuộc (thắng ở những phút cuối) và cũng một lần nữa nhân tố tạo nên thắng lợi ấy lại đến từ một “quân bài tẩy” được ông Park cất trong ống tay áo.

Khó có thể nói đó là một thắng lợi trước U23 Indonesia là thuyết phục, hay mang đậm dấu ấn chiến thuật của nhà cầm quân người Hàn Quốc. Nhưng vẫn còn đó cái duyên của ông Park trong những quyết định thay người chính xác. Với không ít lần những Văn Đức, Đức Chinh ở VCK U23 Châu Á 2018, Công Phượng, Văn Toàn, Anh Đức ở Asiad 18 hay cũng chính lại là “Phượng Núi” ở AFF Cup 2018… đã làm nên chuyện khi xuất phát từ băng ghế dự bị.

Lần này, đến lượt Danh Trung đóng vai bài tẩy, nhưng có nhiều điều sai khác. Sự góp mặt của Danh Trung là để thay cho người cũng chỉ vào sân từ băng ghế dự bị là Thanh Bình hồi cuối hiệp 1. Nhưng dường như sự thay đổi này không mang theo một ý đồ chiến thuật rõ nét nào của chiến lược gia người Hàn Quốc. Thậm chí, việc HLV Park Hang-seo tung tiền đạo người Huế vào sân cũng có thể ví như những cú sút xa cầu may mà các học trò của ông đang thực hiện trong một cơn bĩ cực của thế trận hôm qua vậy.

Không thể mãi mong chờ ông Park “ghi bàn”… từ những cú sút cầu may
Người truyền lệnh - Danh Trung mang lại may mắn cho U23 Việt Nam

Nhưng mối lương duyên giữa thầy Park và thần may mắn thì vẫn còn đó. Hôm qua, Danh Trung không ghi bàn, cũng không kiến phải là người kiến tạo. Tiền đạo thuộc biên chế CLB Viettel vào sân với cùng với mảnh giấy chứa “mật thư” mà thầy Park muốn nhắn nhủ với Quang Hải. Đó là chỉ thị yêu cầu tiền vệ của Hà Nội FC tập trung dồn bóng cho 4 cái tên là: Hoàng Đức, Đức Chinh, Danh Trung và Việt Hưng.

Bằng một cách thần kỳ nào đó, kịch bản trên cũng đã xảy ra với cú đánh đầu hiểm hóc của Triệu Việt Hưng sau quả phạt góc mà Quang Hải là người thực hiện. Và nếu chú ý hơn, thì xuất phát từ chính nỗ lực đột phá của Danh Trung đã mang về quả phạt cho U23 Việt Nam ở một vị trí thuận lợi.

Tâm điểm của sự kỳ vọng lại được đổ dồn về cái chân trái của Quang Hải, nhưng bóng lại đập vào hàng rào. Và trong lúc tuyệt vọng nhất thì bàn thắng lại đến theo một kịch bản không thể kịch tính hơn. Có thể nói Danh Trung đóng vai trò “tiền kiến tạo” cho thắng lợi của đội nhà. Còn ông Park thì đã ”ghi bàn”…nhờ một cú sút cầu may.

Không thể mãi mong chờ ông Park “ghi bàn”… từ những cú sút cầu may
Không phải lúc nào may mắn cũng mỉm, cười cho qua những sai lầm và đem lại thắng lợi cho BĐVN

Chiến thắng đó khó có thể làm hài lòng nhiều người, khi hệ thống của U23 Việt Nam là chưa ăn khớp. Thầy Park có lý khi chưa hài lòng về màn trình diễn của học trò, lẫn chính bản thân ông. Bởi rõ ràng là giữa BHL và các cầu thủ cần thêm thời gian để hiểu nhau hơn. Có chăng điều đáng để hài lòng duy nhất chính là tinh thần không từ bỏ nơi toàn đội.

Đôi khi nhận một món quà từ trên trời rơi xuống lại vui hơn là từ một người thân thuộc. Nhưng chắc chắn rằng món quà mà thần may mắn ban tặng cho U23 Việt Nam không khiến cho thâm tâm của rất nhiều người cảm thấy thực sự thích thú hay thỏa đáng.

Chúng ta cũng chẳng thể nào mãi mong chờ vào những khoảnh khắc mang thương hiệu “Park-time”, những “cú sút cầu may” của chiến lược gia người Hàn hay nụ cười của thần may mắn, cho nhiều những mục tiêu rất cao của BĐVN trong năm nay. Mà trước mắt chính là trận thư hùng duyên nợ, mà ở đó đội chủ nhà thêm một lần nữa bị đẩy vào thế một mất một còn trước người Thái…

Tin cùng chuyên mục
Video
Có thể bạn quan tâm
Xem thêm