Ở mỗi đội bóng, luôn có một cầu thủ đóng vai trò như một chất keo kết nối mọi người, giữ các thành viên lại gần nhau hơn. Trong 8 năm qua ở Chicago Bulls, Taj Gibson là một người như thế.
Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi khi Gibson cùng người bạn Doug McDermott chia tay Bulls, chuyển tới Oklahoma City Thunder. Gibson, cầu thủ có thâm niên nhất trong đội hình Bulls, dẫu biết chuyện này có thể tới nhưng vẫn cảm thấy sốc khi thực tế đến.
Mà thực ra không chỉ có Gibson, gần như toàn bộ những con người làm việc cho Bulls, từ các cầu thủ, nhân viên tới BLĐ đều cảm thấy hụt hẫng. Nước mắt đã rơi trên nhiều gương mặt khi Gibson nói lời chia tay tới toàn đội. Và Gibson sẽ còn nhớ mãi khoảnh khắc Phó chủ tịch John Paxon đã nghẹn lời khi phải tạm biệt tiền phong kỳ cựu.
“Tôi vẫn nhớ lúc mình chỉ đủ diện bộ vest rẻ tiền trong buổi họp báo đầu tiên, ngồi cạnh James Johnson, một cầu thủ mới đến như tôi với bộ vest xịn hơn hẳn. Tôi thấy choáng ngợp và tự nghĩ mình chưa sẵn sàng ”, Gibson chia sẻ: “Và rồi tôi bước từng bước, trân trọng những điều đã có ở một nơi tuyệt vời, với những con người tuyệt vời. Tôi yêu thành phố này, yêu cảm giác khi được mặc chiếc áo của Bulls”.
Dù khởi đầu khá rụt rè, Gibson nhanh chóng gây dựng vai trò ngày càng lớn trong bóng sau đó. Điều giúp anh được mọi người xung quanh là tinh thần thi đấu. Ở Bulls hiện tại, Gibson là cầu thủ duy nhất từng chơi dưới thời của Vinny Del Negro, Tom Thibodeau và Fred Hoiberg. Tất đều quý mến Gibson bởi họ biết mình đang sở hữu mẫu cầu thủ cực kỳ chuyên nghiệp.
Kể khi được Bulls chọn ở NBA draft 2009, Gibson đã trải qua tất cả thăng trầm cùng đội bóng với nụ cười luôn mở cùng thái độ tích cực khiến những người đồng đội cũng phải khâm phục. Nếu như Derrick Rose, Joakim Noah và giờ là Jimmy Butler luôn chiếm trang nhất khi Chicago chiến thắng thì Gibson thầm lặng hơn, giữ vai trò như người điều hòa mặt cảm xúc những lúc đội bóng thất bại.
Gibson luôn tin rằng anh có thể làm được nhiều hơn những gì Bulls giao phó, song anh cũng chẳng bận tâm nếu đội bóng để những cầu thủ như Carlos Boozer hay Pau Gasol giữ vai trò cao hơn. Trong một thế giới đầy bất ổn như NBA, Gibson vẫn thể hiện phẩm chất tưởng như đã biến mất, đó là sự tin cậy từ mọi người.
Gibson ăn mừng với đồng đội như thể đang vui vẻ cùng các thành viên trong gia đình. Trong phòng thay đồ, anh là nhân tố tạo sợi dây gắn kết mọi người, để rồi dần trở thành cầu thủ quan trọng cho HLV và các cầu thủ, làm điểm tựa khi họ cần nguồn động viên.
Và kể cả khi ra đi, Gibson vẫn là người an ủi mọi người: “Cũng không khó khăn lắm đâu, thật đấy, vì tôi luôn là gã đóng vai hi sinh. Lúc nào họ cũng có thể dựa vào và nói ‘Taj đang làm điều đúng đắn cho đội bóng, bất kể việc đó là gì’. Tôi là người như vậy đó!”
“Giả sử có ai ném cho tôi một túi đầy tiền, tôi sẵn sàng từ chối miễn là mọi người cảm thấy thoải mái. Tôi là gã sẵn sàng làm mọi thứ vì đồng đội, và tôi sẽ không thay đổi quan điểm đó”, Gibson chia sẻ.
Trong một giải đấu tràn ngập cầu thủ với cái tôi rất lớn, Gibson là của hiếm, người hiểu rõ vai trò và vị trí của mình trong đội. Bán Gibson, Bulls không chỉ chia tay một cầu thủ giỏi, họ còn mất một hình mẫu cho những cầu thủ trẻ.
“Khi bước vào sân, bạn tự hỏi mình chơi bóng vì gì? Tôi yêu những trận đấu và thực sự thích cảm giác bao quanh là những đồng đội. Tôi thích tạo ra khung cảnh để mọi người chơi bóng, nó hay hơn việc ghi điểm. Tôi nói nhiều thứ trên sân, nhưng chỉ muốn đồng đội hiểu rằng tôi thực sự quý mến họ. Mọi người đáp lại tình cảm của nhau và công việc trở nên dễ dàng hơn. Điều đó quan trọng hơn tỷ số thắng thua”.
Gibson ra đi trong tư thế ngẩng cao đầu và lòng tự hào bởi anh hiểu mình đã làm tất cả những gì có thể cho Bulls mỗi khi bước vào nhà thi đấu. Nỗ lực của tiền phong 31 sẽ không bị quên lãng với những người đã luôn dõi theo anh.
Tám năm qua, từ lúc còn là chàng trai nhiều bỡ ngỡ cho đến khi trở thành một trong những cầu thủ nhận được tôn trọng nhất NBA, Gibson đã giành được mọi thứ cùng Bulls, và nó khiến việc nói lời tạm biệt thật khó khăn.
“Cứ mỗi ngày bước vào phòng thay đồ, được thấy tên mình xuất hiện trên chiếc áo của Bulls, với tôi, giấc mơ đã thành sự thực ”, Gibson nói.