Sẽ không ai ngạc nhiên nếu Los Angeles Clippers cảm thấy hoảng loạn vào lúc này. 2 trận liên tiếp, họ dẫn Denver Nuggets với cách biệt trên 15 điểm để rồi nhận liên tiếp hai thất bại trong 48 tiếng đồng hồ. Series đã bị cân bằng tỉ số 3-3 và hai bên sẽ phải bước vào trận đấu sinh tử diễn ra sáng 16/9.
Đã có lúc người ta tưởng Clippers sẽ hoàn tất series này trong 5 trận. Đó là vào đầu hiệp bốn của game 5, khi thầy trò Doc Rivers tạo ra cách biệt lên đến 13 điểm. Kể từ thời điểm đó, Clippers không còn là chính mình và liên tục để thua. Người ta hay gọi tình trạng này là “Choke”, và quả thực đội bóng này đang cảm thấy nghẹt thở trước game 7.
Dẫn trước 3-1 tại Bán kết miền rồi gục ngã, chắc hẳn Clippers sẽ không cảm thấy lạ lẫm với cảm giác này. 5 năm trước, cũng tại vòng đấu này và cũng là Doc Rivers ngồi ghế nóng, họ bị Houston Rockets lội ngược dòng dù đã dẫn tới 19 điểm tại game 6 – tương tự với cách biệt lớn nhất mà Kawhi Leonard cùng các đồng đội tạo ra sáng 14/9 trước Nuggets.
Nếu tiếp tục để thua game 7 trước Denver Nuggets, huấn luyện viên Doc Rivers sẽ có lần thứ ba thua cuộc khi dẫn 3-1, nhiều nhất trong số các HLV từng làm việc tại NBA. Lần đầu tiên là ngay ở vòng 1 năm 2003, khi Orlando Magic gục ngã trước Detroit Pistons, đánh dấu lần cuối Rivers dẫn dắt Magic.
Nếu Denver Nuggets vào Chung kết miền Tây năm nay, không ai dám chắc Rivers sẽ còn tiếp tục gắn bó với Clippers.
Sự sụp đổ trong game 5 và 6 của Los Angeles Clippers được phác họa rõ rệt ở nửa sau mỗi trận. Mức độ tự tin tăng lên quá mức và trạng thái chủ quan lên ngôi. Ý chí, năng lượng và cường độ chiến đấu của họ đã sụt giảm thấy rõ, dẫn tới những cuộc lội ngược dòng của Denver.
“Tôi nghĩ cả đội đã ngưng nỗ lực và thư giãn”, Marcus Morris chia sẻ. “Có lúc tôi nghĩ rằng cả đội chỉ dựa vào sức mạnh trên lý thuyết và không thực sự giải quyết trận đấu. Điều đó mới xảy ra 2 lần, nên không cần phải phản ứng thái quá. Đôi khi bạn cần những thất bại để nhắc nhở rằng mình còn thiếu sót điều gì”.
Có lẽ giờ là lúc Morris nên bắt đầu phản ứng thái quá, vì đây là câu trả lời của anh trước khi game 6 diễn ra.
Clippers đi vào vết xe đổ của trận đấu diễn ra 2 ngày trước đó, dẫn 19 điểm sau hiệp hai rồi bắt đầu dẫn bóng thiếu chắc chắn, phòng ngự hời hợt đi, để cho đối thủ dễ dàng chạy cắt sau lưng và tỏ ra lười biếng trong việc đè người. Ở đầu sân bên kia, hoặc là họ tấn công quá vội vàng, hoặc là bỏ lỡ những cơ hội dứt điểm tốt để rồi đồng hồ 24 giây bật còi.
Nuggets thắng hoàn toàn xứng đáng trong 2 trận đấu vừa qua, thể hiện bộ mặt phi thường trong khi Clippers thi đấu như thể đây là một trận vô thưởng vô phạt ở mùa giải chính. Nửa cuối game 6, họ ghi vòn vẹn 35 điểm, đạt hiệu suất ném 26,3%, dính 6 turnover và chỉ có 8 kiến tạo. Chỉ có 4 cầu thủ Clippers ghi điểm trong 24 phút, với gần một nửa thuộc về Paul George.
Sau khi hạ gục Utah Jazz ở game 7, Denver Nuggets có cơ hội trở thành đội bóng NBA đầu tiên hai lần liên tiếp lội ngược dòng thành công khi bị dẫn 1-3 ở cùng 1 kỳ Playoffs. Khi được hỏi về tấm domino khiến Clippers đánh mất phong độ, HLV Doc Rivers chỉ ra chấn thương của Jamal Murray đầu hiệp ba là nguyên nhân khiến đội nhà chủ quan.
Quả thực là kể từ khi Murray ngã xuống và phải ra nghỉ ít phút, Denver đã ghi nhiều gấp đôi số điểm của đối phương. Đặc biệt trong 8 phút 18 giây cuối trận, Clippers chỉ ghi 6 điểm, còn đối phương ghi tới 22 điểm. Có lẽ Mike Malone nên cho các cầu thủ chủ chốt giả vờ chấn thương tại game 7, để cơ may chiến thắng của họ cao hơn nữa.
“Tôi nghĩ khi Murray chấn thương, thế trận hoàn toàn thay đổi”, HLV Rivers chỉ ra. “Chúng tôi thi đấu rất mạnh mẽ và liên tục tấn công vào khu vực dưới rổ, nhưng kể từ đó thì gió đảo chiều. Tôi dùng hết quyền hội ý để cố gắng đưa họ trở lại với lối chơi quen thuộc cũng như thế dẫn điểm”.
“Chúng tôi đã chơi thứ bóng rổ tuyệt đẹp, nhưng rồi đột nhiên ai đó ngắt cầu dao. Chúng tôi không luân chuyển bóng nữa, không tấn công nữa và rồi để cho đối phương ghi điểm. Thường thì người ta chĩa mũi dùi vào hàng thủ, nhưng nguyên nhân thực sự là do hàng công”.
Nhà Vô địch NBA 2008 nói không sai. Trong hai game 5 và 6, Clippers ném 21-31 ở những cú dứt điểm không áp lực trong hai hiệp đầu. Ở nửa sau trận đấu, hiệu suất ấy sụt giảm xuống chỉ còn 12-29. Tốc độ và sự uyển chuyển trong tấn công của Clippers ngày càng biến mất nhanh hơn.
“Chúng tôi bỏ lỡ một số cơ hội”, Rivers nhận xét. “Nhưng tôi hoàn toàn không thích cách dứt điểm. Ở hai hiệp đầu, chúng tôi có bóng ở khu vực ba giây rồi đưa ra ngoài để ghi điểm. Sau giờ nghỉ, chúng tôi giữ bóng nhưng không tạo ra bất cứ áp lực nào lên hàng thủ”.
“Chúng tôi đã lạnh tay”, Kawhi Leonard trả lời khi bị hỏi phải chăng Clippers đã “choke”. “Chúng tôi hoàn toàn nguội lạnh trong hiệp ba, đơn giản là vậy. Chúng tôi vẫn cố đưa bóng tới khu ba giây, chuyền bóng, nhưng hơi trì trệ và không thể dứt điểm”.
Clippers bỏ lỡ rất nhiều cú ném trống trải, nhưng vấn đề lớn hơn là quá trình dẫn tới những cú ném hụt ấy.
Los Angeles Clippers có 3 thất bại tại vòng Playoffs mùa này sau khi dẫn 15+ điểm. Nếu tính cả mùa giải chính thì con số đó tăng lên 7 trận – cao nhất tại NBA. Có một số vấn đề về cấu trúc đội hình không lộ ra ở mùa giải chính và phát tác vào thời điểm tệ nhất có thể. Clippers nổi tiếng với sức mạnh từ dàn dự bị, nhưng lợi thế ấy nay đã biến mất.
Những cú ném của Williams đi chệch mục tiêu, con người kế vị danh hiệu Cầu thủ Dự bị Xuất sắc nhất Montrezl Harrell không còn là chính mình. Landry Shamet bỏ lỡ những cú ném xa dù không ai kèm. Những cái tên như Reggie Jackson, Patrick Patterson, Rodney McGruder… không còn được trọng dụng. JaMychal Green là gương mặt đáng tin cậy nhất, nhưng có quá ít đất diễn.
Los Angeles Clippers vẫn được đánh giá cao hơn ở game 7. Đúng ra là họ được đánh giá cao suốt cả series này. Ở phong độ tốt nhất, họ luôn là đội bóng hàng đầu NBA. Nhưng quan trọng là hình ảnh ấy sẽ được thể hiện trong bao lâu? Một hiệp? Nửa trận? Một hai trận gì đó?
Nuggets đang thi đấu với sự tự do và tự tin cao đến mức kỳ lạ. Họ chỉ bị coi là kẻ lót đường (ít nhất là cho Clippers). Nhiều chuyên gia dự đoán thầy trò Mike Malone sẽ ra về trong 4 hay 5 game. Jokic và các đồng đội chắc chắn không đồng ý với quan điểm đó (và họ đã thể hiện trên sân), nhưng đội bóng này không phải là một nỗi thất vọng nếu để thua ứng cử viên Vô địch.
Clippers không có sự may mắn ấy. Họ được xây dựng để trở thành nhà Vô địch ngay trong mùa giải năm nay. Nếu để thua tại Bán kết miền, đặc biệt là sau khi dẫn 3-1 trước đối thủ bị đánh giá thấp hơn, đây chắc chắn là nỗi thất vọng lớn nhất trong lịch sử đội bóng, dù họ chưa từng vào tới Chung kết miền.
“Chúng tôi không có áp lực nào”, Nikola Jokic nhận xét. “Tôi nghĩ bọn họ đã gánh hết rồi”.
Với mỗi cơ hội bị bỏ lỡ, lịch sử của Los Angeles Clippers càng thêm đáng buồn. Họ đã thua cả 7 trận khi đứng trước cơ hội lọt vào Chung kết miền Tây trong lịch sử. Con số ấy được thống kê từ năm 1975, khi đội bóng vẫn còn tên là Buffalo Braves. Nhưng những lần trước, chưa có khi nào Lob City thực sự được coi là ứng viên nặng ký cho ngôi Vô địch và sở hữu cầu thủ 2 lần giành danh hiệu Finals MVP.
Chưa có khi nào niềm tin dành cho Clippers cao như hiện tại, và áp lực sẽ nghiền nát họ nếu game 7 kết thúc với một thất bại.