Dàn cầu thủ Los Angeles Lakers rảo bước trên sân đỗ, hướng về máy bay của toàn đội tại Sân bay Quốc tế Philadelphia.
Chờ đợi các cầu thủ là chuyến bay xuyên nước Mỹ, từ bờ Đông về bờ Tây để quay lại Los Angeles sau chuyến làm khách kéo dài 10 ngày. Máy bay cất cánh vào lúc 11 giờ trưa (giờ địa phương ở miền Đông) và dự kiến sẽ hạ cánh vào lúc 14h05 chiều (giờ miền Tây).
Đây có thể coi là một ngày nghỉ, nơi các cầu thủ sẽ được tận hưởng buổi chiều đầy nắng vàng của bang California sau khi hứng chịu cái lạnh ở miền Đông Bắc, qua 4 thành phố khác nhau bao gồm Houston, Boston, New York và Philadelphia.
Cùng nhau chia sẻ một chiếc máy bay thân rộng, chuyến bay có rất nhiều người. Đội ngũ truyền hình và ban truyền thông ngồi ở phía sau. Di chuyển dần lên phía trước là nhân viên hỗ trợ đội bóng, các thành viên trong đội ngũ y tế, ban huấn luyện và cuối cùng là các cầu thủ ngồi ở một khu riêng gần đầu máy bay.
Vì ai cũng đã mệt mỏi sau 10 ngày xa nhà, đây là chuyến bay mà bất kỳ người nào sau khi ngồi xuống ghế sẽ ngay lập tức kéo tấm chắn cửa sổ, thắt dây an toàn và tranh thủ chợp mắt trước khi chiếc Airbus A330 kịp lăn bánh.
Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể ngủ được.
Máy bay cất cánh được vài tiếng, một góc của khu vực ban huấn luyện vẫn sáng lên. Ngồi tại đó là HLV Frank Vogel, người đang ngồi xem lại toàn bộ trận đấu trên chiếc iPad của mình. Đội bóng của ông vào đêm hôm trước đã nhận thất bại 108-91 từ tay 76ers.
Màn trình diễn tệ hại của các học trò khiến ông Vogel không thể yên giấc, dù tối đó là một ngày vui khi LeBron James vượt qua Kobe Bryant để trở thành cầu thủ ghi điểm nhiều thứ 3 mọi thời đại. Ý nghĩa hơn cả, thành tích này được LeBron thực hiện ngay tại quê hương của Kobe, Philadelphia.
Trong lúc Frank Vogel theo dõi chi tiết cách Sixers xé nát đội bóng của mình, ông được một thành viên của ban truyền thông tiếp cận. Đó là Alison Bogli, nữ Giám đốc của phòng quan hệ công chúng.
Bogli đưa cho Vogel xem những gì đang hiển thị trên điện thoại của mình: Kobe Bryant đã qua đời trong một vụ tai nạn trực thăng.
"Tin này thật là điên rồ. Không thể nào. Tin này không thể nào đúng được", ông Vogel kể lại. Bên ngoài, ông chối bỏ mọi thứ. Còn sâu thẳm bên trong, ông hy vọng đó chỉ là một tin giả hay một báo cáo sai lầm.
Gắn bó với Los Angeles Lakers trong hơn 20 năm trời, Bogli nhắn tin liên hồi về cho những người ở dưới mặt đất. Bà tìm mọi cách để liên hệ với cấp dưới của mình tại California để tìm thêm thông tin. Nhưng chỉ vài phút ngắn ngủi sau đó, bà nhận một tin nhắn phản hồi khiến con tim đau quặn.
Người trả lời tin nhắn của Alison Bogli chính là Jeanie Buss, chủ tịch kiêm chủ sở hữu đội bóng Los Angeles Lakers.
"Đúng vậy. Kobe đã qua đời".
Ông Frank Vogel lúc này vẫn ngồi ở ghế, ngay bên cạnh Bogli. Ông cảm thấy có điều gì đó thôi thúc mình. Là người đứng đầu toàn đội với bản năng của một vị thuyền trưởng, ông cần phải là người đầu tiên chia sẻ thông tin này đến với các cầu thủ.
_________
ANTHONY DAVIS là một trong số ít hành khách cũng còn thức trên chuyến bay này.
Anh thường ít khi ngủ trên máy bay trừ khi phải bay đêm. Xung quanh anh bắt đầu có vài tiếng động, những màn hình điện thoại bắt đầu sáng lên trong không gian tối của cabin hành khách. Lúc đó, Davis đang đắm mình vào "Avengers: Endgame" trên chiếc iPad cá nhân và không chú ý nhiều đến mọi thứ.
Nhưng sự râm ran ngày một nhiều hơn và AD cảm nhận được chúng. Anh liếc mắt ra khỏi màn hình và hướng về hàng ghế gần đó để vô tình nhìn thấy Dwight Howard cùng DeMarcus Cousins đang vẫy anh đến vị trí ngồi của họ. Dwight và Boogie tỏ ra rất hoảng hốt, điều đã khiến Davis cởi bỏ chiếc tai nghe chống ồn của mình.
"Này, Kobe mất rồi", Dwight nói với Davis.
"Kobe? Ừ nhưng mà là Kobe nào?", AD đáp.
"Kobe Bryant..."
"..."
Anthony Davis kể lại rằng anh không dám tin vào mắt và tai của mình khi đó. Trong lòng anh, Kobe Bryant như một người bất tử. Lúc này, LeBron vẫn còn đang ngủ ở cách đó vài hàng ghế, còn AD muốn nghe thêm về vụ việc từ phía Dwight.
"Tai nạn trực thăng".
Davis đứng dậy và chạy về phía James. Lay thật mạnh LeBron: "Bron! Bron! Dậy đi! Dậy đi!"
Khu vực cách ly dành riêng cho các cầu thủ bắt đầu rộn rã hơn. Nhiều người đang ngủ đã bật dậy, tìm cách đăng nhập vào WiFi trên máy bay để online.
Ai cũng không thể tin vào những gì đang xuất hiện ngày một nhiều trên điện thoại hay iPad của họ. Ai cũng cố gắng tìm hiểu xem thông tin kia là đúng hay sai, người khác thì muốn biết lý do, muốn xem chuyện gì đã xảy ra với Kobe.
"Tôi không có cảm nhận gì ngay lúc đầu vì tôi không tin, vậy nên tôi đã mở WiFi trước khi nhìn thấy hơn 200 tin nhắn trong điện thoại, còn Twitter thì trở nên điên rồ với cả trăm thông báo", Quinn Cook hồi tưởng.
Jared Dudley là cầu thủ đầu tiên trên cả chiếc máy bay có một bài đăng lên mạng xã hội. Anh tweet rằng:
Trong khi đó, LeBron James cũng như Anthony Davis và Frank Vogel trước đó, không chấp nhận những gì mình nghe được.
"Các cậu bớt đùa giỡn với tôi đi. Đừng đùa với tôi như thế này", LeBron nói với AD, trong khi ở phía sau đã có người bắt đầu khóc, đó là Dwight Howard.
Lẫn trong cảm giác u buồn và những giọt nước mắt, Howard lẩm bẩm: "Đó là sự thật. Anh ấy đi rồi"
Với Dwight, mối quan hệ của anh và Kobe Bryant rất phức tạp. Cả hai đã không bằng lòng với nhau trong giai đoạn đầu tiên Howard thi đấu cho Lakers. Vì vậy sau khi nhận tin dữ, cảm xúc của anh đã dâng trào.
"Như một tình tiết buồn trong một bộ phim vậy. Tôi đã cực kỳ đau lòng", Dwight Howard kể lại.
Đứng dậy khỏi ghế và cố gắng nhét cơ thể cao 2m08 nặng hơn 120kg của mình vào WC gần nhất, Howard có một chỗ cho riêng mình để khóc và tịnh tâm.
__________________
VÀO NĂM 2011, PHIL HANDY chính thức gia nhập Los Angeles Lakers sau khi hoàn tất sự nghiệp thi đấu quốc tế. Ông đến Staples Center để trở thành một trong những HLV thể lực và phát triển kỹ năng được tôn trọng nhất giới NBA hiện tại.
Trước đây, Phil được giao một trọng trách, đó là làm mọi cách để giữ cơ thể "bầm dập" của Kobe Bryant hoạt động hoàn hảo cho những mùa giải cuối cùng trong sự nghiệp. Có thể nói, Phil phần nào đó đã thành công.
Sau khi tạm chia tay Lakers, Handy làm nhiệm vụ tương tự với LeBron James tại Cavaliers (năm 2016) và Kawhi Leonard tại Toronto Raptors (năm 2019). Mùa hè vừa qua, ông được đưa trở lại Los Angeles bởi HLV Frank Vogel vì không chỉ là "trùm" về thể trạng, Phil còn có khả năng đóng góp về chiến thuật nữa.
Ông Vogel chính là người đánh thức Phil Handy trên máy bay để báo tin về Kobe Bryant và phản ứng của vị trợ lý vô cùng đau xót.
"Tôi nhìn Frank và suýt nữa thì ngã xuống đất. Trong cuộc sống luôn có những thứ mà chúng ta buộc phải đón nhận và không thể nào có sự chuẩn bị từ trước", Phil kể lại.
"Sau đó, tôi đã đến nhà vệ sinh gần nhất và giam mình trong đó. Rồi Kyrie Irving gọi điện thoại cho tôi. Cậu ấy gọi khoảng 10 cuộc và tôi không tài nào có thể bắt máy. Tôi biết rằng cậu ấy cũng tan vỡ, giống như tôi vậy".
Với chiếc máy bay đang ở độ cao hơn 11.000m so với mực nước biển, cách duy nhất để liên lạc là qua mạng với WiFi trên máy bay. Một vài thành viên của đội truyền hình bắt đầu đăng nhập vào app của Delta Airlines (hãng chủ quản của máy bay cấp cho Los Angeles Lakers).
Họ mở phần TV Online để có thể xem tin tức và bắt đầu nhìn thấy những tin nóng về vụ tai nạn.
Thông tin bắt đầu lan truyền xuống cuối máy bay, đến tai một người vệ sĩ đã từng làm việc cho Kobe Bryant ở cả trước và sau khi giải nghệ. Đồng hành với Kobe quá nhiều năm, anh biết rằng máy bay đã rơi trên đường bay quen thuộc từ nhà của Bryant đến Mamba Sports Academy.
Suy nghĩ của anh ngay lập tức hướng về Gianna và thói quen thi đấu các trận cuối tuần ở học viện. Anh đã lo sợ điều tồi tệ nhất.
Ông Frank Vogel đã bắt đầu nhận thông tin chi tiết từ phía Bogli. Ông biết rằng ngoài Kobe ra còn có 8 nạn nhân khác, bao gồm cả con gái 13 tuổi Gianna Bryant.
______________
TỪNG NGƯỜI MỘT được HLV Frank Vogel đến để chia sẻ và trấn an sau khi biết về sự qua đời đột ngột của Kobe Bryant và con gái.
Có người đã nghe về thông tin, đang bàn luận trước khi ông Vogel đến để xác nhận. Có người chỉ được biết tin nhờ chia sẻ của ông Vogel và bị sốc.
"Cả máy bay ai cũng khóc. Đó là một tin quá sốc đối với tất cả chúng tôi", Davis chia sẻ.
"Bạn biết đấy, Kobe đã chạm đến hàng triệu trái tim, đã tiếp xúc với rất nhiều con người ở đội bóng này. HLV thể lực Judy Seto, người đại diện cũ Rob Pelinka, vệ sĩ Robert Lara... Anh ấy có mối quan hệ đặc biệt như thế với rất rất nhiều người khác".
Lúc này, LeBron James gọi các cầu thủ lại để cùng chia sẻ.
Mới buổi tối trước đó, anh là người viết lên giày của mình dòng chữ "Mamba 4 Life" trước khi vượt qua Kobe Bryant.
Mới sáng hôm ấy, anh là người nhận một cuộc gọi từ chính Kobe để chúc mừng cho việc thăng hạng trên danh sách ghi điểm.
Mới tháng trước, cũng đứng đúng ở vị trí mà các cầu thủ đang tụ lại đây, cả đội bóng Los Angeles Lakers đã chụp một tấm hình ăn mừng "tháng 12 hoàn hảo" sau khi toàn thắng trong chuyến làm khách dài ngày.
Vậy mà đến đúng thời điểm đó, mọi thứ đã nặng nề hơn. LeBron kéo các cầu thủ Lakers lại với nhau và cầu nguyện.
"Ngay cả khi chúng tôi thắc mắc rằng vì sao anh ấy lại làm như vậy, suy nghĩ về một số quyết định khó hiểu mà anh ấy đã đưa ra. Chúng tôi biết rằng Kobe sẽ không bao giờ mắc sai lầm và hy vọng rằng anh ấy sẽ mãi soi sáng cho con đường phía trước của tất cả".
__________
TẤT CẢ LÀ MỘT SỰ TRÙNG HỢP.
Phải chi Los Angeles Lakers không quá quan trọng việc sắp xếp giấc ngủ của các cầu thủ, họ có thể đã ở nhà vào thời điểm chiếc trực thăng kia rơi xuống.
Hoặc như một chuyến làm khách trước đó không lâu, nơi ban huấn luyện quyết định cho các cầu thủ ngủ lại thêm một đêm nữa để nghỉ ngơi thay vì bay về vào ngày sau đó...
Nhưng rồi mọi thứ đã diễn ra như vậy, khi toàn bộ thành viên của Los Angeles Lakers phải giam mình trên một chú chim sắt ở trên trời, biết tin động trời về Kobe Bryant và còn cách Los Angeles đến hơn 2 tiếng.
Phần còn lại của chuyến bay chẳng khác nào hình thức tra tấn. Chia sẻ từ một hành khách, không khí trên chuyến bay sau khi ồn ào đã trở nên im lặng đến ngộp thở. Thi thoảng, tiếng sụt sùi lại xuất hiện như xé toạc không gian yên ắng.
Trong lúc máy bay vẫn hướng về phía Tây, Quinn Cook liên tục lướt kho ảnh của mình trên điện thoại về quá khứ, tìm kiếm một tấm hình chụp chung với Kobe Bryant. Còn với Phill Handy, ông kể lại rằng phải mất hơn 1 giờ đồng hồ, ông mới bước ra khỏi nhà vệ sinh để trở về ghế ngồi.
Nỗi đau này không ai hiểu thấu. Và nó thể hiện còn rõ hơn trên gương mặt những người từng thân cận với Kobe như Phil, như Seto...
Họ hiểu rõ rằng máy bay đang chuẩn bị hạ cánh và khi những chiếc bánh xe kia chạm xuống đường băng, một thực tại đau lòng sẽ chào đón họ.