Vì ai, vì đâu mà Wrestler trên sàn MMA bị ghét cay ghét đắng?

thứ bảy 3-11-2018 17:20:35 +07:00 0 bình luận
Không như những gì người hâm mộ ngày nay thường nghĩ, thực chất chính các Wrestler (võ sĩ chuyên vật) mới là "thế lực" làm nên thời đại điên cuồng và máu lửa nhất lịch sử MMA.

Không như những gì người hâm mộ ngày nay thường nghĩ, thực chất chính các Wrestler (võ sĩ chuyên vật) mới là "thế lực" làm nên thời đại điên cuồng và máu lửa nhất lịch sử MMA.

Lịch sử ấy bắt đầu từ những năm 90 với sự thống trị của "thế lực" grappling mà đại diện là Brazilian Jiujitsu của nhà Gracie. Hơn 10 năm sau đó, các thế hệ võ sĩ mới dần khắc chế được trường phái grappling và khiến đấu trường MMA trở nên cân bằng hơn.

Kế đến là thời đại của wrestling (vật hiện đại). 

Có nhiều lý do để các võ sĩ thuộc trường phái wrestling trở thành bá chủ mới của võ tổng hợp mà vẫn xây dựng được lối đánh đôi công bằng striking đầy máu lửa.

Trước hết, cơ bắp của các võ sĩ wrestling cực kỳ phù hợp với MMA. Hệ cơ thang và cơ cổ to cứng giúp họ chống chịu những đòn tấn công vào đầu, khó bị knock out hơn. Khác với các võ sĩ tập đều đặn và toàn diện, wrestler thường có hệ cơ vai, tay và lưng lớn hơn đối thủ cùng hạng cân, giúp cho đòn đấm của họ uy lực hơn rất nhiều. 

Vì ai, vì đâu mà Wrestler trên sàn MMA bị ghét cay ghét đắng? - Ảnh 2.

Dù cùng hạng cân nhưng có thể thấy Daniel Cormier có hệ cơ phần trên cơ thể to dày hơn các võ sĩ khác. Điều đó giúp anh có những cú đấm "như trời sập" dù nhiều người vẫn tưởng rằng anh sẽ chỉ chăm chăm lao vào kiếm một cú vật ngã.

Kế đến, không chỉ chịu đòn tốt mà wrestler thường có thể lực tốt hơn đối thủ. Sự chênh lệch đó không chỉ do các thông số thể chất mà còn vì lối chơi đè ép và dễ dàng vật ngã đối thủ. Một khi đã trở thành "nạn nhân" của những cú takedown ấy, bạn không chỉ mất sức chống chịu mà còn "ăn" thêm một tràng "giã gạo" ground and pound. 

Vì ai, vì đâu mà Wrestler trên sàn MMA bị ghét cay ghét đắng? - Ảnh 3.

Bị một wrestler - striker như Cain Velasquez "bắt", vật và... đập, dù có thoát được thì đối thủ cũng khó lòng đủ sức chịu đựng những hiệp đấu địa ngục kế tiếp.

Nếu "sống sót" khỏi những tình huống như thế, bạn vẫn không thể gượng dậy ở phần sau trận đấu vì thể lực đã bị sụt giảm nghiêm trọng.

Từ khoảng đầu những năm 2000, các wrestler dần chiếm lĩnh đấu trường võ tổng hợp, nhưng không phải bằng wrestling mà bằng striking. Huyền thoại Chuck Liddell là ví dụ tiên phong trong lối đánh như thế. Là một võ sĩ gốc wrestling, Chuck Liddell lại được nhớ đến như một striker cực kỳ đáng sợ.

Chuck Liddell sử dụng trường phái wrestling như một nền tảng thể chất để bổ trợ striking và là phương án an toàn khi không thể áp đảo được đối thủ.

Dan Henderson, Randy Couture hay Tito Ortiz là những huyền thoại khác có xếp chung vào nhóm võ sĩ này - những wrestler với cú đấm quỷ khốc thần sầu. 

Kế đến là rất nhiều đàn em như Cain Velasquez, Yoel Romero, Daniel Cormier, Johny Hendrick hay cả những tên tuổi ở những hạng cân nhẹ hơn - vốn là nơi không thích hợp cho lối chơi "nồi đồng đập cối đá" như Demetrious Johnson, Frankie Edgar hay gần đây nhất là ngôi sao trẻ Henry Cejudo.

Chịu đòn tốt nhưng không thụ động, máu lửa nhưng không liều lĩnh, những yếu tố đó khiến hình mẫu võ sĩ "xuất thân wrestling - nổi danh nhờ striking" thống trị MMA một thời gian dài.

Vì ai, vì đâu mà Wrestler trên sàn MMA bị ghét cay ghét đắng? - Ảnh 6.

Dan Henderson - một huyền thoại wrestling khác nổi tiếng với khả năng striking cực kỳ ấn tượng, kể cả khi phong độ đã sút giảm vì tuổi tác.

Nhưng vì sao wrestling ngày nay bị người hâm mộ MMA than chán, các wrestler như Tyron Woodley hay cả Khabib Nurmagomedov trở thành những cái tên mà mọi người luôn muốn họ thua?

Vì ai, vì đâu mà Wrestler trên sàn MMA bị ghét cay ghét đắng? - Ảnh 7.

Thành thật mà nói, lối đánh của Khabib Nurmagomedov vẫn khá nhàm chán so với những gì mà các wrestler "tiền bối" từng thể hiện được.

Nếu phải đổ tội, có lẽ Georges St-Pierre chính là cái tên được nhắc đến đầu tiên. Dù cũng là một wrestler có khả năng striking thượng thừa, huyền thoại người Canada đã chọn lối chơi khá tiêu cực. Anh dùng wrestling để "đổ bê tông" trận đấu, giữ mọi thứ thật an toàn và chỉ dùng striking để mở màn hay kết liễu trong những tình huống hiếm hoi.

Georges St-Pierre, người mở đầu cho sự thay đổi của các wrestler trên sàn MMA.

MMA càng phát triển, giá trị của những chiến thắng ngày càng cao và các võ sĩ càng phải chọn lối chơi an toàn hơn. Georges St-Pierre có thể không phải người đầu tiên nhận ra điều đó nhưng là người đã biến nhận thức thành hiện thực - một nhà vô địch quá an toàn, chắc chắn và dần trở nên nhàm chán.

Các lứa võ sĩ mới học theo công thức "bất tử" của Georges St-Pierre hệt như cách mà thế hệ 15 năm trước đã học theo Chuck Liddell và làm nên thời đại điên cuồng, máu lửa và khốc liệt nhất lịch sử MMA mà người hâm mộ võ tổng hợp lâu năm vẫn luôn nhớ đến.

Vì ai, vì đâu mà Wrestler trên sàn MMA bị ghét cay ghét đắng? - Ảnh 9.

Còn mấy ai nhớ đến thời hai wrestler huyền thoại Chuck Liddell và Tito Ortiz "giã" nhau trên sàn MMA hệt như những striker thứ thiệt?

Trường phái Wrestling suy cho cùng cũng chỉ là một công cụ trong làng võ tổng hợp. Nó đã từng được ưa thích khi người ta dùng nó như cái cán của cây búa tạ, và giờ đây trở thành danh từ đồng nghĩa với "sự nhàm chán" vì các võ sĩ dùng nó như một tấm khiên!



Bài liên quan
Tin cùng chuyên mục
Video
Có thể bạn quan tâm
Xem thêm