Đêm 19/9, võ sĩ người New York Al Iaquinta đã công bố rằng anh sẽ không tham gia UFC 205 với Thiago Alves.
Nghịch lý là ở chỗ, Al Iaquinta không dính doping. Anh cũng được xác nhận là đã hoàn toàn bình phục sau chấn thương gần đây nhất. Vậy, đâu là lý do khiến Al Iaquinta từ bỏ cơ hội thi đấu trên sân nhà New York trong khi các võ sĩ khác chen nhau để có mặt trong "sự kiện MMA lớn nhất mùa thu năm nay" của UFC?
Đầu tiên vẫn là "tiền đâu"
Không đủ tiền.
Đó là lý do mà Iaquinta đưa ra trong buổi phỏng vấn với Fox Sports.
Trước đó chỉ một tuần, Al Iaquinta (12-3-1 MMA, 7-2 UFC) đã rất hạnh phúc khi biết tin mình sẽ có mặt tại UFC 205 cùng với Thiago Alves (21-10 MMA, 13-7 UFC). Không ai, kể cả chính anh, lại nghĩ rằng mình sẽ từ chối hợp đồng trận đấu cả.
"Khi tôi nhận được hợp đồng, tôi đã không biết làm gì hơn là nhìn chằm chằm vào nó trong 2 ngày. Tôi đã phải đấu tranh rất lâu để quyết định ký hay không ký," Iaquinta cho biết.
"Tôi đành nói chuyện với người quản lý của tôi. Không gì làm tôi mong đợi hơn được thượng đài tại New York, nhưng không phải với cái giá này."
Al Iaquinta rất quẫn bách về vấn đề tài chính của mình. Kể từ sau khi UFC ký hợp đồng với Reebok, anh mất hết các nhà tài trợ. Tiền thuốc men hậu phẫu cho chấn thương gối không có. Và, nếu như tất cả những điều đó chưa đủ tệ, UFC quyết định phạt Al Iaquinta sau khi anh 3 lần vi phạm điều lệ của công ty về "cách ứng xử của võ sĩ". Như vậy Iaquinta sẽ không được nhận thêm bất cứ danh hiệu Fight Night Bonus nào nữa cho đến khi UFC thông báo hết thời hạn phạt cho anh.
Do đó, võ sĩ người New York quyết định không ký vào bản hợp đồng trị giá 26.000 USD. Thay vì thế, Iaquinta thế chấp căn hộ của mình, nhận việc làm HLV thể lực tại gym và quyết định chờ cho đến khi UFC giải quyết trường hợp của anh một cách thỏa đáng hơn.
Điều gì khiến anh đưa ra một quyết định khó hiểu như vậy?
Hợp đồng độc quyền trang phục của Reebok
Iaquinta, cũng như nhiều võ sĩ khác, ký hợp đồng với mức lương thỏa thuận từ khi UFC vẫn cho phép các nhãn hàng khác quảng cáo thương hiệu trên trang phục võ sĩ.
Nguồn tiền từ việc quảng cáo này ảnh hưởng rất lớn đến tiền lương của các võ sĩ tại thời điểm ký hợp đồng. Theo nhiều nhà quản lý (manager) của các võ sĩ UFC, hợp đồng giữa các võ sĩ và UFC từng có hẳn một điều khoản rành mạch về số tiền mà các võ sĩ dự kiến sẽ nhận được từ việc quảng cáo cho các thương hiệu khác ngoài UFC trên trang phục của họ.
Thế rồi, vào năm 2015, UFC buộc các võ sĩ phải chuyển sang mặc đồng phục của Reebok mà không hề có một thông báo trước nào. Reebok trả tiền cho UFC, và UFC "phát lương" cho các võ sĩ theo số trận đấu mà mỗi võ sĩ đã tham gia chứ không phải khả năng thu hút khán giả của họ.
Nếu Iaquinta đồng ý đấu với Thiago Alves, đó sẽ là trận thứ 10 của anh tại UFC, tương ứng với 8.000 USD. Phải biết, chỉ một nhà tài trợ riêng lẻ ngày xưa cũng đã cho Iaquinta nhiều hơn con số đó. Chưa kể anh từng có nhiều nhà tài trợ khác.
Cùng vấn đề tương tự với Iaquinta, huyền thoại một thời Georges St-Pierre cũng muốn ký một hợp đồng khác với UFC thay vì thực hiện nốt hợp đồng dang dở từ năm 2013.
"Thời tôi ký hợp đồng với UFC, tôi chẳng biết gì về Reebok cả," GSP nói. "Giờ phải khác chứ."
Lấy tiền bảo hiểm từ UFC không dễ
"Chấn thương đầu gối của tôi bắt nguồn từ trận bán kết của "The Ultimate Fighter". Tôi bị rách dây chằng chéo sau," Iaquinta kể lại. "Đó là một chấn thương ít gặp trong thi đấu đối kháng, nhưng tôi chắc chắn rằng tôi đã bị thương trong lồng sắt của UFC."
"Tôi từng tưởng là mình đã khỏi hẳn, nhưng không. Sau 8 trận đánh ở UFC, đầu gối của tôi càng ngày càng tệ. Đến lúc tập huấn cùng Gilbert Melendez, tôi hết chịu nổi và đành đi khám. Bác sĩ bảo tôi phải phẫu thuật. Chi phí cho ca mổ là 60.000 USD."
Chính sách bảo hiểm của UFC cho biết công ty sẽ hỗ trợ 50.000 USD mỗi năm cho mỗi võ sĩ để họ điều trị các chấn thương trong quá trình thi đấu và tập luyện, chủ yếu là khi thi đấu. Do đó, khi Iaquinta gọi điện "cầu cứu" công ty mẹ, UFC đã thông báo rằng họ sẽ chỉ hỗ trợ 15.000 USD.
"Tôi đã chờ 2 tháng để có được câu trả lời từ UFC. Họ nói họ sẽ cho tôi 15.000 USD và tôi phải trả số còn lại," Iaquinta nói. "Tất nhiên tôi không chịu. Đó đáng lẽ phải là trách nhiệm của UFC."
"Tôi mất 8 tháng gọi điện và bay đi bay lại đến Las Vegas. Đến phút cuối họ mới đồng ý trả toàn bộ chi phí cho ca phẫu thuật, nhưng không chi thêm một đồng nào tiền thuốc men hậu phẫu cả."
Cái giá liệu có đáng?
Trước khi tuyên bố rời Fight Card UFC 205, Al Iaquinta đã liên hệ với UFC để ký lại một hợp đồng khác tăng mức lương cố định lên cho anh.
UFC từ chối.
"Tôi không nghĩ là họ thấy vui vẻ khi nghe đề nghị đó," Iaquinta cho biết.
Đồng thời với việc từ chối ký lại hợp đồng, UFC gửi cho Iaquinta một mẫu đơn để gia hạn hợp đồng cũ. "Họ nói bởi vì tôi không thể thi đấu bây giờ nên họ sẽ gia hạn hợp đồng cho đến khi tôi thi đấu được mới thôi."
"Lạy Chúa, tôi đã bán sạch những gì có thể bán rồi. Nếu tôi lại chấn thương lần nữa thì lấy cái gì mà trả?" Iaquinta tỏ ra bất mãn.
Anh cũng khuyên những võ sĩ trẻ phải thực tế hơn, bởi "không phải ai cũng sẽ có nhiều tiền như Conor McGregor":
"Trước khi chấn thương, dù có nhử tôi thượng đài chỉ với 10 USD, tôi cũng lên. Nhưng sau khi phẫu thuật, tôi đã hiểu ra cái giá quá chát của nghề võ sĩ. Giờ tôi chỉ muốn kiếm tiền để chuộc lại nhà, và mong những võ sĩ đàn em không rơi vào cùng cảnh ngộ mà thôi."