Vào những năm 2010, cùng với làn sóng văn hóa Âu Mỹ, bộ môn MMA cũng bắt đầu manh nha xuất hiện Châu Á, trong đó có thị trường Trung Quốc. Thời ấy, những trận đấu MMA kiểu "dã quyền" giữa các môn phái rất thu hút khán giả. Cùng với mức thưởng tăng dần, các võ sĩ Đông Nam Á, rồi sau đó, cả các võ sĩ Châu Âu cũng tìm đường đến với "mảnh đất hứa" mong đổi đời.
Thời ấy, tại Trung Quốc vẫn chưa có bất kỳ bộ luật nghiêm chỉnh nào dành cho MMA. Điều kiện y tế không có, những bài kiểm tra doping hay những trọng tài đúng chuẩn cũng không. Nhưng nỗi kinh hoàng lớn nhất mà các võ sĩ MMA nước ngoài phải đối mặt khi thi đấu tại Trung Quốc là chuyện phải thượng đài khi mà luật thi đấu và những khâu kiểm tra trước trận cực kỳ mập mờ, để rồi họ phải đấu theo đúng kiểu "luật rừng" với sự thiên vị rõ ràng dành cho các võ sĩ chủ nhà.
Một ví dụ từng làm xôn xao "võ lâm" Trung Quốc thời đó là trường hợp của Brian Robertson - một võ sĩ Muay Thái từ phòng tập nổi tiếng Tiger Muay Thai tại Thái Lan.
Nhận được một lời đề nghị khá hậu hĩnh, Robertson đến Trung Quốc để đấu MMA cho sự kiện "TFC 3: Tọa đỉnh cấm địa" dù còn chưa biết đối thủ là ai. Chỉ sau khi đến Trung Quốc, Brian Robertson mới biết đối thủ của anh là nhà vô địch Tán đả Aotegen Bateer, đến từ China Top Team. Thời điểm đó Aotegen Bateer được coi là võ sĩ Trung Quốc tiếp theo có khả năng ký hợp đồng với UFC sau người đồng đội Trương Thiết Tuyền (Zhang Tie Quan).
Trước sự kiện, các võ sĩ không phải người Trung Quốc được xem những video về luật thi đấu với phụ đề bằng cả tiếng Quan thoại lẫn tiếng Anh. Những đòn cấm của TFC tương đối giống với bộ luật mà UFC sử dụng cách đó nửa vòng trái đất, trong đó những đòn đá soccer kick - đá kiểu sút bóng - vào đầu một đối thủ đã ở trong trạng thái quỳ hoặc bò dưới sàn là không được phép.
Vấn đề là lúc trên sàn, Aotegen Bateer đã tung ra một cú đá soccer kick, khiến Brian Robertson suýt xỉu luôn trên sàn. Trọng tài không hề cho đó là một pha phạm lỗi, mà vẫn để trận đấu tiếp tục. Người đồng đội của Brian Robertson - Boyd Clarke - lao cả lên lồng sắt để phản ứng với quyết định đó, nhưng trận đấu chỉ tạm dừng để... tống cổ Clarke ra khỏi phạm vi lồng đấu. Sau đó, Aotegen Bateer lại tiếp tục sút thẳng chân vào đầu võ sĩ Muay Thái đã choáng váng Brian Robertson, khiến anh ngất xỉu tại trận.
Tất nhiên, Aotegen Bateer được thưởng một chiến thắng bằng knockout. Mọi pha phạm lỗi đều được ban tổ chức lấp liếm bằng việc đổ cho Brian Robertson không biết luật, và sau đó giải đấu TFC cũng mặc xác quá trình dưỡng thương của Robertson trong bệnh viện vài tuần tiếp sau.
Trong một ví dụ khác, tương lai của một võ sĩ thậm chí còn bị hủy luôn bởi trò "bẩn" trên đất Trung Quốc.
Ramsey Dewey giờ đây là một võ sĩ MMA đã nghỉ hưu. Trên giấy tờ, trận đấu cuối cùng của Dewey là một trận thua trước Leandro Issa ở giải Martial Combat (tiền thân của ONE Championship ngày nay). Nhưng thực tế thì trận đấu MMA cuối cùng của Ramsey Dewey diễn ra tại Trung Quốc, ở sự kiện đầu tiên của giải Ranik Ultimate Fighting Federation (RUFF) vào năm 2011. Đối thủ của anh là nhà vô địch Kickboxing Wang Guan - người mà gần đây mới trở thành một võ sĩ MMA ở đấu trường UFC danh giá.
Trận đấu của Ramsey Dewey không sai luật, không bị tính điểm nhầm. Nhưng có một vấn đề khác, nằm ở cặp găng của Wang Guan, cũng như không ít võ sĩ Trung Quốc khác có mặt trong sự kiện.
"Họ chẳng kiểm tra gì hết," Deway kể lại rằng những người ở ban tổ chức không hề quan tâm đến việc kiểm tra găng của võ sĩ trước khi bước vào trận đấu. "Họ cứ thấy võ sĩ đưa găng ra là ký xác nhận thôi."
Thế là thay vì quấn tay bằng những lớp quấn mỏng với keo dính dành riêng cho thể thao như các sự kiện MMA thông thường, không ít võ sĩ có mặt trong sự kiện đó đã quấn băng tay thành những lớp gạc dày cộp trét keo siêu dính cứng ngắc - trong đó có Wang Guan. Đáng nói là vì trận đấu sử dụng món găng MMA 4 oz rẻ tiền khá mỏng, nên những võ sĩ sử dụng lớp gạc, lớp keo được quấn thêm sẽ chiếm lợi thế rất lớn, không khác gì đeo găng thép lên thượng đài.
Hệ quả? Ngay trong trận đấu, xương trán - phần xương cứng nhất trên cơ thể con người - của Ramsey Dewey đã vỡ làm đôi chỉ với một cú đấm duy nhất đến từ Wang Guan.
Về sau, mặc dù rất tiếc nuối vì đã phải chấm dứt sự nghiệp võ sĩ một cách quá sớm, ngoài việc kể lại câu chuyện của mình, Ramsey Dewey cũng không mạt sát Wang Guan, Ranik Ultimate Fighting Federation, hay những người môi giới đã kéo anh đến giải đấu Trung Quốc.
"Luật thi đấu và các khâu kiểm tra đã được cải thiện rất nhiều trong những năm qua," Ramsey Dewey nhận xét trong một phỏng vấn vào năm 2015 - 4 năm sau tai nạn. "RUFF nói cho cùng cũng đã có tác dụng thúc đẩy MMA phát triển ở thị trường Châu Á."
"Còn để tránh khỏi những vấn đề đáng tiếc như thế, tôi cho rằng ta chỉ cần thật sự nghiêm túc trong việc thi đấu đúng luật và kiểm tra võ sĩ đúng luật. Bản thân MMA chưa bao giờ là một môn thể thao bạo tàn cả - chỉ cần khâu tổ chức làm thật nghiêm cẩn, thật chi tiết để tai nạn không có cơ hội xuất hiện mà thôi!"