Được mệnh danh là “Nữ Hoàng Muay” của Việt Nam, Nguyễn Thị Thanh Trúc là cái tên quen thuộc trong làng võ thuật Việt. Kể từ khi biết đến Muay Thái, Nguyễn Thị Thanh Trúc đã giành được rất nhiều thành tích lớn trong suốt khoảng thời gian từ 2012 cho đến nay.
Nguyễn Thị Thanh Trúc không chỉ là võ sĩ tên tuổi trong nước, trên thế giới, cái tên Nguyễn Thị Thanh Trúc cũng khiến những võ sĩ nước ngoài phải ngao ngán bởi lối thi đấu thông minh mạnh mẽ nhưng cũng đậm chất nghệ thuật.
Với quãng thời gian gắn bó cùng võ thuật lâu như thế, hiển nhiên ngày 8/3 đối với Thanh Trúc cũng sẽ khác những cô gái khác. Thay vì nhận hoa và thiệp, Nguyễn Thị Thanh Trúc vẫn đang nhận thêm mồ hôi và những bài tập để chuẩn bị thượng đài cho giải Muay thế giới ngày 9/3.
Nguyễn Thị Thanh Trúc được ví như đóa hồng gai của làng Muay Việt – một đóa hồng chịu vùi dập nhưng chưa chịu tàn. Nghiệp võ vốn đã chẳng nhẹ nhàng cho nữ giới, với Thanh Trúc lại càng chồng chất thăng trầm.
Rời gia đình và sống cùng một gia đình võ thuật khác trong khi những cô gái cùng tuổi vẫn đang được cha mẹ chu cấp cho năm đầu Đại học, Thanh Trúc bước vào ĐH Sư phạm Tp.HCM với duy nhất một chỗ dựa: căn phòng ngủ nhờ cùng 4 đứa trẻ đang được nuôi ăn tập cùng lò võ.
Thế rồi cuộc sống ăn tập cùng nhà võ đã đưa Thanh Trúc đến với võ cổ truyền rồi sau đó Muay Thái. Cô “thăng tiến” như diều gặp gió với nhiều thành tích từ trong nước đến thế giới nhưng rồi hứng chịu chấn thương vào năm 2017 – một pha đứt dây chằng tưởng chừng đã có thể chấm dứt sự nghiệp.
May mắn thay, sự yêu mến và ủng hộ mà làng võ dành cho cô gái vàng của bộ Muay Thái đã giúp cô quay lại võ đài, quay lại với sự nghiệp đã tước bỏ hoàn toàn sự nữ tính của cô tới từng suy nghĩ.
“Mình đang lo cái chân quá. Chữa chấn thương rồi nhưng vẫn còn yếu, sợ không đủ khả năng đấu,” đó là những gì Thanh Trúc nghĩ trước ngày lễ phụ nữ, một suy nghĩ chẳng có chút gì thuộc về mình, hay thuộc về phần “phụ nữ” mà cô đã gạt bỏ vì sự nghiệp, vì bộ môn và màu cờ sắc áo Việt trên đấu trường Muay.
Sự hi sinh được xem như một “tiêu chuẩn” của người theo nghiệp võ. Với Thanh Trúc, sự hi sinh cả thanh xuân và cả nữ tính của mình không chỉ là tiêu chuẩn cho nghiệp võ, mà là tiêu chuẩn cho chính bản thân mình.
Bởi vì, người phụ nữ đẹp nhất, đáng quý nhất chính là người phụ nữ sẵn sàng hi sinh chính bản thân mình vì một điều gì đó to lớn hơn bản thân họ. Nguyễn Thị Thanh Trúc – cô gái vàng của làng Muay việt chính là một người phụ nữ như thế.