Anderson Silva – tượng đài vĩ đại nhất lịch sử UFC, nhà vô địch với những cái “nhất”: chuỗi thắng dài nhất UFC (16 trận), triều đại dài nhất UFC (2457 ngày), nhiều cú knockdown nhất, nhiều chiến thắng knockout nhất trong các trận tranh đai… Và dĩ nhiên, không ai có thể quên được tay đấm với biệt danh “Spider” sở hữu lối đánh giải trí nhất làng MMA từng chứng kiến.
Thế nhưng, mọi kỉ lục đó đều dừng lại ngày 6 tháng 7 năm 2013, khi Silva chạm mặt Chris Weidman.
So với Silva, Weidman có gì? Danh hiệu NCAA Division I Wrestling, dù chất lượng nhưng không hề hiếm, 5 trận toàn thắng ở UFC, ấn tượng nhưng chỉ duy nhất Demian Maia và Mark Munoz là bại tướng đáng chú ý. Hay Chris Weidman mới chỉ có 9 trận đấu MMA chuyên nghiệp, ít hơn rất nhiều so với một ngôi sao toàn cầu như Silva.
Trước trận đấu, nhiều khán giả và báo đài đã đặt ra câu hỏi: Liệu UFC hết đối thủ rồi mà phải để Silva bảo vệ đai cho “có lệ” trước Chris Weidman?
Thậm chí, ở thời điểm đó, Silva còn thẳng thừng đề nghị UFC đổi đối thủ sang Cung Lê, võ sĩ với lối đánh Tán thủ - Taekwondo, với hi vọng một trận đấu hấp dẫn hơn nhiều một đô vật cùng những bước di chuyển thô kệch như Weidman. Anh hiểu khán giả đã chán một màn đuổi bắt như đã làm với Maia hay một Chael Sonnen “phiên bản chẳng có gì thú vị”, bởi ít ra, Sonnen còn có những lời trashtalk.
Dĩ nhiên, sự coi thường là điều tất cả mọi người đều nhận ra khi Silva nói về Chris Weidman.
Về phía Weidman, rõ ràng một võ sĩ trẻ, đứng trước một tượng đài là áp lực vô cùng lớn. Áp lực đó còn đến từ chính chủ tịch Dana White, người đã đặt anh vào trận đấu thay đổi cả sự nghiệp.
“Cậu chẳng thèm quảng bá trận đấu này. Vé chẳng bán được gì cả, con số pay-per-view cũng đang thấp lẹt đẹt”, tôi nghe thấy những lời đó ngay ở nhà mình và như người mất hồn.” – Chris Weidman nhớ lại lời trách móc của chủ tịch Dana White nói với mình.
“Tôi cực kì lo lắng vì phải cố trở thành một người hoàn toàn khác. Tôi phải trashtalk, tôi ghét cảm giác này. Chẳng lẽ, chỉ cần ra ngoài đó, thượng đài và chiến thắng là được sao?. Sau đó, tôi viết một dòng Tweet cho có lệ và gửi cho Dana cùng lời nhắn, “Thế này là anh thấy vui rồi chứ”.
“Anderson Silva là nhân vật chính, rõ ràng rồi. Tôi kiểu như “khốn thật, giờ mọi áp lực lại đặt lên mình”. Chẳng ai biết tôi là ai hết, tôi mắc kẹt trong cái trò chơi khốn nạn này. Dĩ nhiên, tôi hiểu được cách ngành giải trí này vận hành.” – Weidman chia sẻ, sau khi dòng Tweet của anh “được” hàng loạt fan MMA vào chế giễu, cho rằng đó là mộng tưởng. “Nói chung, vẫn cần một chút thời gian để tôi sẵn sàng cho mấy lời trashtalk. Thật khó bởi tôi đến từ sàn Wrestling, một nơi bạn không bao giờ hâm nóng trận đấu theo cách đó.”
Bên cạnh những lời chế giễu, chỉ một vài ý kiến ủng hộ hiếm hoi dành cho Chris Weidman như đàn anh George St Pierre. Thế nhưng, họ tin rằng một Chris Weidman, giỏi lắm sẽ làm khó được Silva như Chael Sonnen là cùng.
Đó là tất cả những gì mà Chris Weidman và Anderson Silva mang vào trận đấu chính tại UFC 162 năm 2013. Một tượng đài Silva vượt qua muôn hình vạn trạng đối thủ, một nhà vô địch cần nhân vật phản diện thay vì một trận tranh đai đơn thuần. Và đó lại là thứ Chris Weidman không thể mang tới.
Trò chế giễu định mệnh
Khi tiếng chuông khai trận vang lên, Weidman nhanh chóng đẩy cao tốc độ trận đấu, quật ngã Silva xuống sàn và chiếm lợi thế. Tuy nhiên, huyền thoại Brazil nhanh chóng đứng dậy và thể hiện sự coi thường đối thủ.
Silva hiểu được rằng, một đối thủ chẳng có gì đặc biệt với lối đánh Wrestling và ground-and-pound như Weidman sẽ không đủ để hâm nóng trận đấu. Anh bắt đầu giở trò trêu chọc Weidman - sự kiêu ngạo đã làm nên danh tiếng của Silva. Thay vì để bị lôi xuống sàn đấu, Silva thách thức đối thủ đứng đánh với mình, giơ mặt chịu đòn… làm tất để khán giả phấn khích.
“Đứng lên đi nào, đứng dậy và chơi đi nào, chàng trai.” – Chắc hẳn, khán giả không quên hình ảnh Silva mời gọi đối thủ khi hiệp 2 bắt đầu, mở màn cho sự chủ quan chết người của anh.
Khi hiệp 2 mới trôi qua được hơn 1 phút, Silva dính đòn đấm của Weidman và tiếp tục trò chế giễu. Anh giả vờ lảo đảo như bị “stun”, chính sai lầm đó khiến anh dính trọn cú móc trái thứ hai. Và lần này, không có may mắn nào cả, huyền thoại vĩ đại nhất của UFC đổ gục.
Toàn bộ nhà thi đấu MGM Grand Garden Arena như nổ tung, hơn 12 nghìn khán giả đứng dậy để chứng kiến giờ phút lịch sử: Anderson Silva đã bị knockout, lần đầu tiên trong sự nghiệp.
Khi Weidman đang bận ăn mừng, Silva vẫn đang tóm lấy chân trọng tài Hearb Dean. Nhưng hành động đó hoàn toàn vô nghĩa bởi tay đấm người Brazil đã không còn phản ứng gì sau loạt đấm bồi của Weidman. 2457 ngày giữ đai, 6 năm bất bại, 16 trận thắng liên tiếp của Silva đã kết thúc, đai vô địch Middleweight đã đổi chủ, Chris Weidman trở thành tân vương của hạng trung.
7 năm đã trôi qua với nhiều pha soán ngôi, những trận đấu bom tấn trị giá hành chục triệu đô. Thật khó để tìm lại một cặp đấu chênh lệch và bất ngờ như Anderson Silva vs. Chris Weidman. Bởi cho tới nay, UFC vẫn chưa thể có một nhà vô địch với những kỉ lục vô tiền khoáng hậu như “Spider”, một kỉ lục để chờ bị lật đổ.