Không phải vô cớ mà một HLV thể lực nổi tiếng như Raymond Verheijen có quyền chỉ trích David Moyes hay Louis van Gaal; đứng lớp để giảng dạy cho Ruud Gullit, Frank Rijkaard, Ronald Koeman hay thậm chí là Johan Neeskens; và được nhiều cầu thủ như Craig Bellamy, Arjen Robben tìm đến.
Dĩ nhiên, sẽ là quá lời nếu nói rằng, Verheijen có thể quyết định đến chuyện thành bại của một đội bóng, một thực tế không phủ nhận là với những tiến bộ của khoa học hiện nay, gần như mọi HLV đều nhận ra những lợi thế của điều kiện thi đấu đỉnh cao. Điều này cũng có nghĩa những HLV thể lực và điều kiện trở nên quan trọng với các đội bóng; là lí do giải thích tại sao ngày nay, không CLB nào là không có phòng gym và những bài tập thể lực là một phần bắt buộc của các cầu thủ trong mọi buổi tập.
Về cơ bản, các HLV thể lực và điều kiện có hai nhiệm vụ chính. Nhiệm vụ đầu tiên là cải thiện hiệu suất cá nhân, cụ thể là tốc độ, sức mạnh và thể lực của cầu thủ. Họ sẽ xây dựng những chương trình huấn luyện có hệ thống cho cả đội bóng và cá nhân cầu thủ, thường xuyên kết hợp chặt chẽ với HLV trưởng.
Dĩ nhiên, những chương trình như vậy phụ thuộc nhiều vào từng giai đoạn của mùa giải. Trước mùa giải, các chương trình điều kiện sẽ khắc nghiệt hơn bởi cầu thủ cần tập nặng để lấy lại vóc dáng và thể lực tốt nhất sau một giai đoạn nghỉ hè. Trong mùa giải, các chương trình điều kiện sẽ tập trung nhiều hơn vào việc duy trì tình trạng của cầu thủ thay vì cải thiện.
Nhiệm vụ thứ hai là giảm chấn thương ở các cầu thủ. Để làm được điều này, các HLV điều kiện thường thiết kế những chế độ ăn uống để tăng cường cho các bộ phận cơ thể có nguy cơ chấn thương. Họ sẽ giám sát sức khỏe chung của cầu thủ, đôi lúc đưa ra những lời khuyên về mặt dinh dưỡng hay giới thiệu họ tới một chuyên gia dinh dưỡng nếu họ cần cải thiện vấn đề này.
Tất cả hai nhiệm vụ cơ bản trên đều hướng đến hai mục đích quan trọng của một đội bóng: thi đấu với tốc độ cao, nghĩa là vận động liên tục, và thi đấu bền bỉ, nghĩa là cầu thủ có thể duy trì một tốc độ trong cả 90 phút hoặc hơn thế.
Theo Verheijen, việc huấn luyện và kiểm tra hai vấn đề này rất đơn giản nếu như tất cả hiểu được rằng, nếu muốn tập với tốc độ cao, HLV cần sử dụng ít cầu thủ. Với 11v11, cầu thủ thực hiện 2 hành động/phút. Nếu muốn tăng thêm, họ sử dụng 7v7 với 4 hành động/phút. Hay 4v4 với 6 hành động/phút. Có nghĩa là giảm số cầu thủ sẽ làm cầu thủ vận động nhiều hơn. Ngược lại, nếu muốn thi đấu lâu hơn, các HLV chỉ cần quay lại với đội hình 11v11 sau khi đã hoàn thành những bài tập cải thiện nhịp độ.
Về cơ bản thì ở mức độ thấp hơn, cầu thủ cần 2 hành động/phút và 30 giây phục hồi sau mỗi hành động. Ở mức độ cao hơn, họ có thể thực hiện 3-4 hành động/phút và chỉ 15-20 giây phục hồi. Điều này sẽ buộc cơ thể cầu thủ cần phát triển khả năng phục hồi nhanh hơn giữa các hành động để có thể duy trì một nhịp độ cao. Hay nói đúng hơn, thời gian duy nhất để họ phục hồi là sau đó khi họ có 48 giờ để phục hồi trước buổi tập hay trận đấu tiếp theo.
Dĩ nhiên, nếu chỉ đơn giản như vậy, vai trò của các HLV thể lực và điều kiện sẽ không được nhắc đến , đồng thời giải thích tại sao có những đội bóng chơi tốt trong cả mùa và có những đội bóng sa sút về cuối. Phong độ ư? Chỉ là một phần bởi phong độ tốt hay dở phụ thuộc vào việc cầu thủ có sung sức hay không.