Một bầu trời xanh thẳm sẽ không gọi cơn mưa đến chỉ trong vòng 90 phút. Nhưng một sân bóng xanh ngắt thì có thể tạo ra một cơn cuồng phong kinh hoàng trong quãng thời gian tương tự…
Kazan Arena, ngày 27/6/2018. Không có bất kỳ thứ gì bất thường khi trọng tài dẫn 2 đội Đức và Hàn Quốc ra sân để bắt đầu trận đấu mà nhà ĐKVĐ chấp đại diện châu Á theo tỷ lệ cao nhất kể từ đầu giải là "2 hòa". Diễn biến ở những phút đầu tiên cũng hoàn toàn nằm trong dự liệu. Đức cầm bóng vượt trội và có tổng số đường chuyền thậm chí nhiều gấp hơn 5 lần Hàn Quốc. Một cơn mưa bàn thắng vào lưới thủ môn Cho Hyun-Woo dường như là điều khó tránh khỏi.
Thế rồi, chuyện không tưởng đã xảy ra. Không phải Đức, chính Hàn Quốc mới là phía chấp "2 hòa". Cả thế giới ướt sũng mồ hôi vì sốc. Như vĩ nhân người Đức Johann Wolfgang von Goethe từng đúc kết: "Mọi lý thuyết đều là màu xám, chỉ cây đời là mãi mãi xanh tươi", bóng chưa lăn thì đừng vội nói trước điều gì.
Hàn Quốc đã tạo một cú sốc khủng khiếp trước đội ĐKVĐTG
World Cup 1990: ĐKVĐ Argentina thua Cameroon 0-1. World Cup 2002: ĐKVĐ Pháp thúc thủ dưới tay Senegal với tỷ số tương tự. World Cup 2018: ĐKVĐ Đức không "hài lòng" với việc chỉ thua Hàn Quốc 1 bàn. Trong thế không còn gì để mất, Manuel Neuer lao lên tận cuối sân đối diện để tạo điều kiện cho Hàn Quốc có được bàn thắng thứ 2.
Bầu trời Kazan hoàn toàn sụp đổ trước mắt các cầu thủ áo xanh. Hơn thế nữa, một kỷ nguyên vàng son kéo dài từ năm 2006 - với 1 chức vô địch, 2 lần đoạt giải ba World Cup, cộng thêm 1 ngôi vị á quân và 2 lần vào bán kết EURO - cũng khép lại trong đôi mắt xanh thẫn thờ của Neuer. Hơn 7 thập kỷ sau khi đạo quân Đức quốc xã kiêu ngạo bị đánh cho tan tác trong cuộc xâm lấn vào xứ sở Bạch dương, "Cỗ xe tăng" đến từ sông Rhein lại bị chôn vùi một lần nữa trong nấm mồ xưa cũ.
Tuy nhiên, nếu như nước Đức không còn ôm ấp ý đồ thống trị thế giới bằng súng đạn sau cái ngày Adolf Hitler bắn thẳng vào đầu mình để tự sát trong một boogke tại Berlin, bóng đá nước này lại không chấp nhận phải cúi đầu quá lâu.
Hình ảnh này sẽ không kéo dài với người Đức
EURO 2004 là lần cuối cùng Đức phải ra về ngay từ vòng bảng của một giải đấu lớn, khi mà họ lần lượt bị Hà Lan và Latvia cầm hòa rồi thua CH Czech ở trận cuối. Rất nhanh chóng, người Đức tiến hành cải cách triệt để nền bóng đá của mình.
Thay vì lối chơi cứng nhắc mà "Vua bóng đá" Pele từng phải ngao ngán mô tả bằng cụm từ "Rummenigge và 10 robot", đội bóng của quốc gia dẫn đầu thế giới về công nghệ luyện thép đã trở nên mềm mại, mát lành như một dòng suối dưới quyền HLV trẻ tuổi Juergen Klinsmann. Đức đoạt giải ba World Cup 2006 và đoạt giải nhì EURO 2008, trước khi lên đỉnh tại kỳ World Cup cách đây 4 năm.
Tiếp tục vặn ngược thời gian về EURO 1984, nơi người Đức trải qua lần thứ nhất trong tổng số 2 lần bị loại sớm. Thế giới chỉ phải đợi 2 năm để chứng kiến Đức vào đến trận chung kết World Cup với Argentina và thêm 4 năm nữa để thấy họ đánh bại chính đội bóng áo sọc xanh-trắng kia ở trận cuối cùng tại World Cup 1990.
Đứng dậy ngay lập tức sau mỗi thất bại là thói quen bấy lâu của người Đức. Vậy nên dù bầu trời Kazan có chuyển sang màu đỏ hay vàng vào ngày 27/6/2018, thì Đức cũng chẳng hề xanh mặt.
"Bóng đá là một trò chơi đơn giản. 22 gã tranh nhau một quả bóng và cuối cùng kẻ chiến thắng luôn là người Đức", nhận xét đượm vẻ cay đắng của cựu tiền đạo người Anh Gary Lineker hẳn cũng là suy nghĩ của nhiều người.