Đó có thể coi là một lời thách đấu từ phía Thái Lan. Vấn đề là ông Park Hang-seo sẽ tiếp nhận lời thách đấu này như thế nào. Tôi cho rằng ĐT Việt Nam không nhất thiết phải tranh ngôi số 1 với Thái Lan, nhất là ở một giải như King’s Cup.
Khi còn làm một phóng viên chuyên thể thao, hồi năm 2006, tôi đã từng lặn lội sang Thái Lan để xem ĐT Việt Nam thời A.Riedl đá King’s Cup tại Bangkok. Công bằng mà nói, Thái Lan khá coi trọng giải này khi họ xem đây là một trong những sự kiện để chúc thọ nhà Vua của mình.
Và điều ấn tượng đọng lại duy nhất với tôi chỉ là màn kết thúc trận chung kết khi dàn đèn trên sân phụt tắt, sân tối om và bất ngờ lung linh bởi hàng chục ngàn ánh nến mà BTC phát cho mỗi khán giả đến sân.
Trận chung kết ấy, ĐT Việt Nam thời A.Riedl thua Thái Lan 1-3 và chấp nhận về nhì như “cái số” của ông thầy người Áo.
Nhưng dù thế nào thì King’s Cup cũng chỉ là một giải mời và ĐT Việt Nam dù chưa mạnh tới mức biến mình thành một Thanos khu vực ĐNÁ để búng tay một cái là đối thủ thất bại, nhưng cũng không cần và không nên lấy King’s Cup là một thước đo.
Đã có thời, bóng đá Việt Nam khát danh hiệu đến mức tôn vinh cả Cup Merdeka của Malaysia - nơi mà chúng ta đã vô địch lần đầu tiên cách đây hơn cả nửa thế kỷ. Merdeka cũng chỉ là một giải mời mang tính danh dự.
Thái Lan tổ chức giải King's Cup khá có chủ đích, hiển nhiên là một hoạt động văn hóa thể thao chào mừng vị vua Vajiralongkorn mới đăng quang cách đây vài hôm. Sẽ là một món quà đầy ý nghĩa khi ĐT Thái Lan chiến thắng và nhất là khẳng định rằng họ là số 1 Đông Nam Á. Họ thậm chí thay đổi cả thể thức thi đấu vốn có của King’s Cup để khẳng định điều này.
Công bằng mà nói, ở nhiều khía cạnh, bóng đá Việt Nam còn phải học hỏi bóng đá Thái Lan rất nhiều, điển hình nhất là hai mảng đào tại trẻ và kinh doanh bóng đá cũng như cách thu hút nhà tài trợ một cách chuyên nghiệp, bài bản. Đó là những điều mà VFF cần tiếp tục nghiên cứu, học hỏi, phát triển và hoàn thiện.
Nhưng ở cấp độ đội tuyển, dù Thái Lan đang cố gắng khẳng định những thất bại gần đây chỉ là tai nạn chứ không phản ánh đúng thực lực tuyển Thái thì ĐT Việt Nam đã ở một mức độ nào đó, mà tôi cho rằng người Thái đang rất thèm thuồng.
Không chỉ là thứ hạng trên BXH hàng tháng của FIFA, bóng đá Việt Nam đã vượt Thái Lan trên sân cỏ. Thành tích từ AFF Cup 2018 đến VCK Asian Cup 2019 đã khẳng định vị thế của bóng đá Việt Nam hiện nay đang là số 1 Đông Nam Á.
Phòng truyền thống của các ĐT Việt Nam, có chăng chỉ là thiếu một chiếc HCV bóng đá nam tại các kỳ SEA Games. Đó phải là mục tiêu cao nhất trong năm nay của thầy trò Park Hang-seo chứ không phải là chạy đua thành tích với Thái Lan ở một giải mời như King’s Cup.
Nên tận dụng giải này để thử lửa và thử sức cho các cầu thủ đủ tuổi dự SEA Games. Thái Lan có mục đích của họ, ĐT Việt Nam có mục đích riêng của mình.
Đừng quan tâm tới lời thách đấu của họ, hãy tận dụng "chuyến du lịch" tới Thái Lan để chơi tốt hơn ở những giải đấu chính thức, những mục tiêu xa. Điều đó thiết thực và cần thiết hơn một trận thư hùng với Thái Lan mà thực chất chỉ là… vô nghĩa.