Tôi sẽ không bàn nhiều về chiến thuật và diễn biến trận đấu bởi nó quá rõ ràng và mỗi người, dù là fan Barca hay Liverpool đều có nhận định riêng của mình. Mọi khen chê trong một trận đấu như thế này là thừa thãi.
Nếu không phải là một Liverpool - đội bóng đã có cú lội ngược dòng kinh khủng trong trận chung kết ở Istanbul cách đây 14 năm trước AC Milan - thì chuyện gì sẽ xảy ra? Tôi tin sẽ là một trận lượt về nhàm chám với tâm lý buông xuôi của kẻ đã thủng lưới tới 0-3 ở lượt đi. Nhưng có một người, tôi nghĩ đã lường trước vấn đề ở lượt về. Đó là Messi.
Hãy nhớ lại tình huống mà Dembele bỏ lỡ cơ hội nâng tỉ số lên 4-0 ở những giây cuối trận lượt đi, Messi ở góc gần khung thành đã đổ gục tiếc nuối. Lúc đó, tôi nghĩ rằng, Meesi hơi “làm màu” bởi đã thắng tới 3-0 rồi thì việc ghi thêm 1 bàn nữa cũng không phải là điều quá đáng tiếc. Messi đã không nghĩ như vậy, bởi có lẽ anh đã tưởng tượng ra trận lượt về sẽ khó khăn thế nào.
Tinh thần Liverpool, tôi cho rằng đó chính là điều mà đội bóng này có được lượng VĐV trung thành khủng khiếp đến như vậy dù hào quang (ở giải Ngoại hạng Anh) gần 30 năm nay vẫn lẩn trốn họ. Khác với MU có lượng CĐV hùng hậu ở Việt Nam thì những CĐV Liverpool trầm lặng hơn, ít ồn ào hơn nhưng trung thành hơn, và tôi nghĩ là “chất” hơn.
Bây giờ thì những người yêu Liverpool lại càng có lý do để khẳng định tình yêu của mình là đúng đắn. Bởi những giá trị ngoài bóng đá mà đội bóng này mang lại.
Không gục ngã. Đó là bài học thứ nhất. Cuộc sống có biết bao nhiêu điều khiến chúng ta có cảm tưởng như đứng bên bờ vực thẳm và thất vọng toàn tập. Liverpool cho thấy hoàn cảnh không phải là điều quyết định. Thậm chí khi vắng những quân bài tốt nhất, họ không than khóc.
Đừng bao giờ coi thường đối thủ. Đó là bài học thứ hai. Tôi tin là ngoài sự xuất sắc của Liverpool thì khoảng thời gian đầu trận, Barca có xu hướng chủ quan.
Tận dụng những cơ hội nhỏ nhất và dùng đến những kỹ năng tinh quái nhất. Bàn thắng kết liễu Barca chính là tình huống như vậy và không phải phân tích nhiều. Không phải là một pha bóng ngẫu nhiên, chắc chắn phải là một tình huống đã được tập đi tập lại kết hợp sự nhanh nhạy, quái dị của cầu thủ và sự “ngờ nghệch” đến tệ hại của những siêu sao phía Barca.
Và tôi thấy một hình bóng Liverpool trong ĐT Việt Nam thời Park Hang-seo.
Đó là sự tương đồng giữa Park và Jurgen Klopp ở thái độ không bỏ cuộc, không kêu ca, chiến đấu hết mình và luôn biết cách tạo ngọn lửa cho cầu thủ. Tôi chưa thấy Park Hang-seo kêu ca hay tỏ ra chán nản khi gặp bất lợi, tôi chưa bao giờ thấy Park đổ lỗi cho chấn thương của cầu thủ khi đội bóng thua trận. Hãy nghĩ mà xem, cách ông Park truyền lửa cho cầu thủ có giống với Klopp hay không?
Có gì đó ở trận đấu Liverpool vs Barca giống với trận đấu Việt Nam vs Jordan ở tứ kết ASIAN Cup hồi đầu năm. Đó là trận đấu mà ĐT Việt Nam bị đánh giá thấp hơn nhiều, gặp bất lợi vì bị dẫn trước nhưng bằng tinh thần thi đấu không bỏ cuộc, chúng ta đã chiến thắng.
Bóng đá vốn là như thế, đôi khi những khoảnh khắc nó mang lại còn đầy đặn và dai dẳng hơn là những con số hiện trên bảng tỉ số.
Bạn đá bóng, bạn chơi bóng, bạn cống hiến hết mình, bạn không than khóc, bạn tự tạo cho mình những cơ hội thì bạn xứng đáng được ghi nhận và chiến thắng.
Bạn có thấy hình ảnh của Liverpool thấp thoáng nơi ĐT Việt Nam như tôi không?