Đầu tháng 6 vừa rồi, Bradley Wiggins đã trở thành tay đua thứ 6 từng vô địch Tour de France và lập kỷ lục chạy xe đạp trong một giờ. Anh đã hoàn tất quãng đường dài 54,526km với 218 vòng trong sân Lee Valley VeloPark ở London, vượt qua kỷ lục trước đó cũng do một người Anh giữ là Alex Dowsett với quãng đường 52,937km trong 212 vòng.
Để hiểu vì sao giờ kỷ lục (Hour Record) được xem là một sự kiện quan trọng với mọi tay đua trong sự nghiệp và khiến 6.000 vé xem ở Lee Valley VeloPark được bán hết chỉ trong chưa đầy 10 phút, đây là cuộc thi tính giờ cá nhân ra đời từ năm 1876. Hour Record giống như một mục tiêu chinh phục mà mọi cua-rơ từ chuyên nghiệp cho đến nghiệp dư đều muốn thử sức ít nhất là một lần và nếu một nhà vô địch vĩ đại như Eddy Merckx nói rằng “Hour record đòi hỏi nỗ lực cao nhất, ổn định nhất của một tay đua. Đó là một cuộc đua không thể được so sánh với bất cứ cuộc đua nào. Tôi sẽ không bao giờ thử lại một lần nữa”, tốt hơn là chúng ta phải nên tin là như vậy.
Hay theo Michael Hutchinson, người đã viết cuốn “The Hour” về hai lần thất bại của anh, Hour record là “kỷ lục về sự bền bỉ duy nhất trong đua xe đạp”. “Một chiếc xe, một người đàn ông, một giờ. Không sự giúp đỡ, không chiến thuật, không phanh, không số. Không nơi nào ẩn náu,” Hutchinson viết như vậy trong cuốn sách ra mắt vào năm 2006 của anh. “Chẳng có cuộc đua nào như vậy. Nó thử thách yếu tố đua xe thuần nhất - xem anh có thể chạy nhanh tới đâu.”
Và không chỉ có thế bởi một tay đua muốn tạo nên dấu mốc mới trong Hour record, anh ta phải hội tụ mọi yếu tố như sự tập trung, thể lực, tâm lý, khả năng đua trong sân…Trong số này, sân đua xe đạp mang đến những thách thức mới cho các tay đua vốn đã quen đua ngoài trời bởi nhiệt độ bên trong thường nóng hơn và họ không được ăn hay uống. Đó là chưa kể để chuẩn bị cho một giờ đua, một tay đua như Wiggins phải tập luyện trong hầm gió, thử nghiệm mọi phụ kiện hỗ trợ khác nhau từ xe, mũ, trang phục.
Rất may là trước khi đến với Hour record, Wiggins từng giành 3 huy chương vàng Olympic ở các nội dung bám đuổi trong nhà. Sau đó, anh chuyển sang đua ngoài trời và giành chiến thắng trong nhiều nội dung tính giờ, đặc biệt là tại Tour de France. Nhờ vậy, anh đã trở thành người thứ năm trong 9 tháng qua phá kỷ lục ở Hour record.
Trước anh, kỷ lục này do người đồng hương ở đội Team Sky cũ là Dowsett lập được vào ngày 2/5/2015 và tính ra, Hour record mới có bốn người lập kỷ lục kể từ khi luật đua thống nhất trong năm 2014. Trước đó nữa, Jens Voigt của Đức là người đầu tiên lập kỷ lục theo luật mới vào tháng 9/2014, một ngày sau khi anh kỷ niệm sinh nhật thứ 43, với quãng đường 51,110 km.
Đến ngày 30/10, Matthias Brandle của Áo chạy trong một giờ được 51,852 km và ngày 8/2/2015, Rohan Dennis của Australia nâng quãng đường lên 52,491 km. Sau đấy là Dowsett và hiện tại là Wiggins với tốc độ chẳng kém gì một chiếc ô tô chạy trên đường.
Để so sánh, kỷ lục chính thức đầu tiên ở Hour record được ghi nhận vào năm 1893 cho Henri Desgrange - người sau đó một thập kỷ đã khai sinh ra giải Tour de France - là 35,325 km.
Quay trở lại với Merckx, người từng vô địch Tour de France, Giro de Italia mỗi giải năm lần, hay Spanish Vuelta, ông đã thực hiện cuộc đua của mình ở Mexico City vào năm 1972 và đạt thành tích 49,431 km. Nghĩa là hơn 788 m so với kỷ lục của Ole Ritter vào năm 1967.
Vấn đề là “Tôi đã đau đến mức không cử động được. Đó là một giờ dài nhất trong sự nghiệp của tôi… Thật kinh khủng,” Merckx nói.
Và thành tích của ông khó đến mức không ai dám thách thức trong hơn một thập kỷ sau.