Thật khó tả cảm giác đứng cùng hàng trăm vận động viên, ai cũng háo hức xuất phát để chinh phục giải chạy địa hình được đánh giá là quy mô nhất Việt Nam hiện nay.
Cung đường chạy đẹp, được cảm nhận cuộc sống của người dân địa phương... là những gì mà Vietnam Mountain Marathon mang tới.
Cự ly 42km năm nay có gần 800 vận động viên tham dự. Luôn nâng cao nhận thức bảo vệ môi trường, chính vì vậy ban tổ chức bố trí nhiều nhà vệ sinh như thế này tại điểm xuất phát. Lời cảnh báo về việc xả rác, làm ảnh hưởng đến môi trường luôn được ban tổ chức đưa ra, và hình phạt sẽ là tước quyền thi đấu nếu vận động viên bị phát hiện xả rác hay có hành vi gây hại đến môi trường thiên nhiên.
Và ngay sau khi xuất phát khoảng hơn 3km, bạn sẽ được trải nghiệm "phong cách tắc đường" của VMM...
Các vận động viên phải xếp hàng chờ nhau để đi qua đoạn đường khó khăn này...
Đó cũng là một trải nghiệm chỉ ở VMM mới có.
Năm nay, cung đường 42km của VMM được thay đổi và nó đã tạo thử thách thật sự cho các vận động viên.
Không lâu sau khi xuất phát, các vận động viên bước vào thử thách leo ngọn núi cao nhất cuộc thi năm nay, độ cao lên đến 2281m.
Sự mệt mỏi thể hiện rõ trên khuôn mặt các vận động viên...
Nhưng bù lại, trên đường chạy, họ sẽ gặp những đàn trâu nhởn nhơ gặm cỏ, đúng với khẩu hiệu của cuộc thi "Beaten by the Buffalo" (Bị đánh bại bởi những chú trâu).
Và cả những đàn dê con nào con nấy béo tròn...
Các vận động viên cũng không khỏi ngạc nhiên khi được chạy qua vườn hồng ấn tượng này.
Từng đoàn dài vận động viên nối đuôi nhau leo núi, trong khung cảnh lãng mạn của vườn hồng...
Những bước chân dường như bớt nặng....
Nhưng thể hiện rõ không có vinh quang nào dễ dàng trải trên hoa hồng cả...
Mỗi km leo núi khó nhọc lại được bù đắp bởi cảnh quan hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc nơi đây.
Nhưng thử thách thật sự của cung 42km VMM năm nay chưa dừng ở đó...
Lên núi cao thì xuống núi cũng cao chẳng kém. Những con dốc sau hun hút thế này cứ kéo dài dường như vô tận, bào mòn sức lức của các vận động viên.
Và lúc này, các nhân viên y tế của ban tổ chức đã phát huy vai trò của mình.
Sau khi được chăm sóc y tế, các vận động viên lại lầm lũi tiến về phía trước...
Và khi lên đến đỉnh núi cao nhất, mọi thứ dường như lắng lại, là lúc để tất cả sửa soạn cho những thử thách tiếp theo.
Nước là thứ cần thiết nhất vào lúc này...
Những triền núi cheo leo, thử thách khả năng không sợ độ cao của các vận động viên...
Những triền núi tím thơ mộng của hoa cỏ khiến các vận động viên bớt đi sự mệt nhọc phần nào.
Nhưng hạnh phúc nhất có lẽ là thời điểm đến được các "check-point" của ban tổ chức...
Nước uống, trái cây như chuối, dưa hấu, dưa vàng... được cung cấp đầy đủ tại các điểm dừng chân này đã giúp các vận động viên lấy lại năng lượng.
Nhưng checkpoint cũng là điểm "hạ gục" nhiều vận động viên khi áp dụng luật giờ giới hạn (cut off time). Tất cả những vận động viên đến điểm CP quá thời gian quy định sẽ bị giữ lại và xác nhận là không hoàn thành (DNF).
Vì vậy, mỗi khi đến điểm dừng chân, các vận động viên đều phải tranh thủ ăn, uống thật nhanh để lên đường. Những thứ tưởng chừng không mấy giá trị ở thành phố thì ở cuộc thi chạy khó khăn này, bát mì tôm "không người lái" này dường như ngon hơn sơn hào hải vị...
Và khi quyết định dấn thân tham dự Vietnam Mountain Marathon là bạn đã tự lựa chọn cách hưởng thụ đường đua theo cách của mình...
Sướng, khổ, đau, tức giận hay hạnh phúc tột độ khi chiến thắng bản thân, vượt qua núi rừng hiểm trở, tốn cả chục giờ lê lết trong đêm tối... để thấy mình cũng làm được những điều mà chỉ 1% dân số thế giới làm được... có lẽ là lý do thỏa đáng nhất cho câu hỏi "Vì sao phải chạy VMM ít nhất một lần trong đời".