Cô gái nghị lực ấy là Nguyễn Thị Minh Tâm, giáo viên dạy Toán của trường THPT Thiên Hộ Dương, Tp. Cao Lãnh, Đồng Tháp đã chinh phục 5km của HCMC Marathon 2020. Với slogan "Hơn cả một cuộc đua" giải chạy bộ HCMC Marathon chính là nơi giúp mỗi cá nhân vượt qua chính mình, được truyền cảm hứng và trở thành người truyền cảm hứng cho cộng đồng chạy bộ tại Việt Nam. Những hình ảnh của Tâm chắc chắn sẽ làm lay động không ít con tim của những người chứng kiến.
Nguyễn Thị Minh Tâm đã chiến thắng bản thân tại HCMC Marathon 2020 (Ảnh: NAG Xuân Đỗ)
Được biết đây là lần đầu tiên Tâm tham gia một cuộc đua marathon. Cô gái ấy mang chân giả hơn 10 năm vì một tai nạn giao thông. Với tinh thần và nghị lực, Tâm đã và đang là nguồn cảm hứng cho không ít bạn trẻ khi vượt lên trên số phận. Với tình trạng của một người lành lặn thành khuyết tật, trước đây Tâm vướng khá nhiều về tâm lí, mang chân giả thấy khó đi, rồi té, rồi cấn đau, đi lại chưa xa nên chưa nghĩ đến việc sẽ tham gia bất kì cuộc đua nào. HCMC Marathon 2020 là giải đầu tiên Tâm biết đến qua công ty chân giả Ottobock. Tâm quyết định tham gia và góp phần gây quỹ giúp các bạn khuyết tật, nạn nhân chất độc màu da cam. Từ đó thấy có thêm nhiều động lực và bắt đầu rèn luyện thể lực, tinh thần cho mình bằng cách đi trên máy đi bộ trong phòng gym khoảng 1 km rồi tăng quãng đường lên 2 km, 3km hoặc thỉnh thoảng đi bộ khoảng 1 đến 2 km.
Sự cổ vũ reo hò của mọi người trên vạch Finish - HCMC Marathon 2020 (Ảnh nhân vật cung cấp)
Nhờ công ty Ottobock có chân mới đi ổn hơn chân cũ, không còn cảm giác sợ té nên việc đi lại tự tin hơn, từ đó những mong muốn rèn luyện thể chất của mình xuất hiện và tích cực rèn luyện hơn. Khi biết đến HCMC Marathon 2020 cô gái thấy rất thích và quyết định đăng kí tham gia với 2 lí do chính. Lí do thứ nhất là sẽ được chạy cùng 50 bạn khuyết tật để gây quỹ giúp các bạn, các nạn nhân chất độc màu da cam, nạn nhân bom mìn. Tâm sự với phóng viên, Tâm nói “là người đồng cảnh, em thấy mình hiểu, cảm thông với các bạn nhiều và luôn mong được chia sẻ, giúp các bạn ấy phần nào đó để các bạn có thể tự tin hòa nhập vượt qua khó khăn. Lí do thứ 2 là em muốn chiến thẳng bản thân của mình bằng việc chinh phục quãng đường 5 km, đó là một thử thách khá lớn với người khuyết tật của bọn em. Với những người mang chân giả như em, đi quãng đường dài như thế thực sự khá khó khăn. Nhưng em muốn được chinh phục nó, để mong mọi người có thể nâng cao nhận thức hơn về người khuyết tật. Bọn em vẫn có thể làm được nhiều việc và khi nhìn bọn em hãy nhìn vào khả năng thay vì khiếm khuyết. Em cũng mong các bạn khuyết tật khác chưa được tham gia, các bạn thấy được sự nỗ lực của bọn em, các bạn sẽ trở nên tự tin hơn. Và có thêm 1 lí do là em mong các bạn dù khuyết tật hay không khuyết tật sẽ quan tâm nhiều hơn về việc tập thể dục thể thao, rèn luyện thể chất. Các bạn sẽ dành thời gian rèn luyện sức khỏe bằng đi bộ hay bất kì môn thể thao nào. Và em mong các bạn sẽ kiên trì thực hiện. Em đã làm được thì em tin các bạn cũng sẽ làm được”
Nguyễn Thị Minh Tâm luôn trang bị cho mình một tinh thân vượt lên số phận (Ảnh nhân vật cung cấp)
Đến với chạy bộ, cô giáo dạy Toán nhận thấy rằng trong quá trình chạy từ vạch xuất phát đến đích, học được rất nhiều điều trên quãng đường đó. Ban đầu ta có thể hào hứng khi xuất phát, nhưng khi đi hơn nửa đường, ta có khả năng mệt mỏi, kiệt sức đôi khi muốn bỏ cuộc. Nhưng nếu ý chí ta đủ mạnh, ta sẽ có thể vượt qua. Nó rèn cho bản thân một nghị lực và ý chí phi thường để vượt qua thử thách. Trên đường chạy được gặp nhiều bạn đồng hành, dù xa lạ nhưng chạy bộ cùng quãng đường sẽ tự nhiên có thể kết nối lại. Chạy bộ giúp gắn kết mọi người lại với nhau qua những cái chạm tay và cùng nói “cố lên”
Một cô giáo đầy nghị lực và gần gũi với học sinh (Ảnh nhân vật cung cấp)
Chia sẻ trên vạch đích Tâm nói “chân em mất khớp gối, em phải mang chân giả lồng đến tận khớp háng. Nên khi di chuyển xa và lâu, chân lành của em sẽ bị mỏi nhiều. Chân giả thì sẽ có khả năng cấn vào đầu mõm cụt. Vành chân giả cấn vào khớp háng. Em sẽ bị đau và mỏi. Và với cự li 5 km vừa rồi, khi em đi hơn 3 km chân em có dấu hiệu mỏi và cấn đau. Thời tiết lại nắng nóng làm em càng dễ mệt hơn. Khi đó em có chút suy nghĩ là chắc em khó hoàn thành. Nhưng sau đó cái suy nghĩ khác mạnh mẽ hơn trong em là em không đươc bỏ cuộc, em phải chiến thắng bản thân của em để giúp cho các bạn khuyết tật khác. Em nghĩ đến các bạn khuyết tật, các nạn nhân chất độc màu da cam và thấy có thểm động lực. Rồi em nói với mình rằng nếu mệt em sẽ dừng nghĩ chút rồi lại tiếp tục. Không được nản chí. Phải cố gắng lên. Em sẽ làm được. Em sẽ chinh phục được đường đua. Và em đã làm được. Em hạnh phúc lắm”
Cô giáo ấy rất tình cảm với mẹ, người cô kính yêu nhất trong cuộc đời(Ảnh nhân vật cung cấp)
Ước muốn của cô gái nghị lực ấy sau giải HCMC Marathon 2020 muốn chinh phục đỉnh Phan-xi-păng một lần trong đời. Ngoài ra,Tâm cũng muốn chinh phục việc học tiếng Anh vì sẽ có thêm nhiều cơ hội để kết nối và giúp cho nhiều người hơn. Lời nhắn cho những người cùng cảnh ngộ mà cô giáo muốn gửi tới cho cộng đồng “dù cho bạn có mang bất kì khuyết tật nào, bạn cũng đừng nên tự ti, mặc cảm, thay vào đó hãy tự tin lên. Trong cuộc sống này, ai cũng có cái khó khăn riêng, nên khi gặp khó khăn hãy đối diện với nó, chấp nhận nó và tìm cách giải quyết vấn đề. Hãy luôn lạc quan và vui tươi với mọi người, bạn sẽ nhận lại được nhiều điều tốt đẹp”