Xuất phát ở hạng mục cuối cùng dành cho những người chạy mới (New Runners) tại giải chạy Viettel Fastest 2020 quanh Hồ Gươm, một chàng trai tập tễnh với đôi chân giả len lỏi trong số gần 800 vận động viên khác.
Không nhiều người biết chàng trai ấy
Đoàn Ngọc Bảo nhìn đã khác đi nhiều so với cách đây vài năm, thời điểm mà cậu ở tuổi đôi mươi, mặt vẫn còn măng tơ, đi chiếc chân giả thô sơ và làm quản lý cho một sân trượt patin tại TP.HCM. Giờ đây, Bảo chững chạc hơn nhiều và chiếc chân giả bên trái đã được nâng cấp thành loại chân giả cong hợp kim mà các vận động viên khuyết tật chuyên nghiệp trên thế giới hay sử dụng.
Bảo tham dự nội dung New Runners với số bib N-1386, có mục tiêu chinh phục được quãng đường 10km trong 90 phút, điều mà ngay cả những người lành lặn cũng chưa chắc đã hoàn thành được nếu không tập luyện cẩn thận.
Trời mưa, đường bờ hồ trơn, nóng ẩm… có thể là nguyên nhân khiến chàng trai này vất vả với phần thi của mình. Bảo bị đánh không hoàn thành (DNF) khi không thực hiện hết đường đua trong 90 phút theo giờ quy định dành cho nam. Thành tích của Bảo được đo ở cổng chip cuối cùng là 5,8 km với thời gian 01:26:47.
Nhưng đó cũng không hẳn là điều làm Bảo quá buồn bởi cậu vẫn hoàn thành đường đua theo cách riêng của mình. Di chuyển một quãng đường lên tới 10km với một chiếc chân giả lại trong điều kiện giới hạn chỉ 90 phút là điều không dễ thực hiện. Bảo có thêm động lực để tham dự những cuộc thi phù hợp hơn tiếp theo.
Sau cuộc đua, Bảo chia sẻ: “Lần đầu trong đời tôi được chạy, phải nói sướng ơi là sướng. 1 2 3 vòng đầu, đâu đâu tôi cũng thấy màu xanh di chuyển, ấy thế mà vòng 5-6, tôi thấy màu xanh di chuyển mất dần trên phố, trên đường có mỗi tôi, buồn ơi là buồn. May thay có anh Tóc Dài người hơi gầy làm bạn về đích, thế là tôi cũng thấy cái cổng người nào cũng muốn đi qua để kết thúc hành trình hôm ấy…”
Chàng trai đặc biệt ấy là ai?
Đoàn Ngọc Bảo sinh năm 1993 tại Ứng Hòa (Hà Tây cũ), nay thuộc Hà Nội. Bảo mắc chứng phù chân voi và mọt xương từ năm 3 tuổi. Tới năm 6 tuổi thì Bảo phải phẫu thuật, nhưng chứng bệnh không thuyên giảm mà có nguy cơ làm cậu bị liệt. Bảo quyết định cắt bỏ chân trái năm 2012 và bắt đầu cuộc sống với chỉ một chân còn lành lặn.
Yêu thích thể thao, Bảo giỏi nhất môn trượt patin và chăm chỉ luyện tập để trở thành một huấn luyện viên như hiện nay. Năm 2015, Bảo được tham dự nội dung trượt tuyết tại một sự kiện thể thao người khuyết tật mùa đông ở Hàn Quốc.
Hồi tháng 3 năm nay, cuộc sống của Bảo đã bước sang một trang mới khi cậu gặp và kết hôn với Nguyễn Thị Lệ Thu, cô gái sinh năm 1994 quê ở Bắc Giang, người mất chân phải sau một tai nạn máy xúc hồi nhỏ. Chỉ sau 3 tháng quen nhau qua mạng xã hội, cặp uyên ương đã quyết định đến với nhau để xây dựng tổ ấm.
Đã từng có thời điểm, Lệ Thu nghĩ “cả đời sẽ không kết hôn với ai để làm khổ người ta”. Nhưng khi gặp Bảo, cô gái 26 tuổi này đã phải thay đổi suy nghĩ. Dường như Bảo - Thu sinh ra để dành cho nhau. Mỗi người thiếu một bên chân, nhưng khi ghép lại thì thành một đôi chân hoàn hảo. Ngày cả hai làm đám cưới, cả làng quê như mở hội ăn mừng. Nụ cười hạnh phúc của “cặp vợ chồng lính chì” đã nói lên tất cả.
Giờ đây, Đoàn Ngọc Bảo và vợ đang chờ đón đứa con đầu lòng sắp chào đời. Cả hai hạnh phúc khoe với mọi người “Bé Chuột nhiều khả năng là con trai”. Nói về hành trình lần đầu chinh phục quãng đường đua 10km của chồng, Lệ Thu nói: “Tôi yêu và tự hào về chồng tôi lắm. Trong cuộc đua ngày hôm đó, có thể chồng không về vị trí số 1, nhưng chồng luôn đứng vị trí số 1 trong lòng vợ. Quan trọng là chồng đã vượt qua chính giới hạn và mục tiêu bản thân mình, hoàn thành cuộc thi một cách đặc biệt và ấn tượng. Yêu chồng…”.