Carlo Ancelotti đã giành chức vô địch ở mọi quốc gia mà ông đặt chân đến, từ Ý, Tây Ban Nha cho đến Anh. Nhưng điều mà Bayern muốn ở “Carletto” không chỉ vô địch Bundesliga mà còn mang về chiếc cúp bạc danh giá Champions League.
Như vậy đã gần 2 tháng rưỡi kể từ khi HLV Ancelotti có mặt xứ Bavaria. Nhà cầm quân người Ý đã có 4 trận đấu chính thức cho đội bóng mới. Tất cả đều ở giải quốc nội và tất cả đều là những chiến thắng cách biệt.
Rostov là thử thách đầu tiên của Bayern ở đấu trường Champins League – giải đấu mà “Hùm xám” không thể chinh phục trong 3 năm qua.
HLV Ancelotti hiểu nhiệm vụ tối thiểu của ông là đưa Bayern vào trận chung kết. Bất cứ điểm dừng chân nào ngắn hơn cũng sẽ khiến ông đi vào vết xe của Pep Guardiola – người cùng Hùm xám dừng bước ở bán kết trong cả 2 mùa qua.
Hai tháng tại Allianz Arena, HLV Ancelotti đã làm rất nhiều thứ để vượt qua cái bóng của người tiền nhiệm. Mỗi HLV đều có nguyên tắc cho riêng mình, và với một con người trầm lắng như Carletto, ông không thể tiếp tục phong cách “nổi loạn” của Pep.
Bốn trận đấu Bayern của Ancelotti luôn ra sân với đội hình 4-3-3 dù là chơi với nhà Á quân nước Đức Dortmund hay với đội bóng nghiệp dư hạng 4 Carl Zeiss Jena.
Mùa trước, Pep biến Bayern thành công cụ để ông mặc sức thử nghiệm các sơ đồ chiến thuật khác nhau, từ 4-2-3-1 cho đến 4-2-2-2, 4-1-4-1 cho đến 3-5-2, 3-4-1-2...
Bất chấp không có sự phục vụ của nhiều cầu thủ, HLV Ancelotti quyết không để ai chơi trái với vị trí sở trường như Pep từng làm. Lahm không còn được đôn lên giữa sân. Thiago không dạt cánh. Kimmich cũng được trở lại tuyến giữa chứ không đá trung vệ dưới thời Pep.
Ngay ở trận ra mắt chính thức, trận tranh Siêu cúp nước Đức hôm 14/8, HLV Ancelotti đã giới thiệu phiên bản Bayern “mới toanh”. Một phiên bản mà Bayern bị lép vế trước con mồi quen thuộc Dortmund nhưng vẫn giành chiến thắng 2-0.
Đó là trận đấu khiến CĐV Bayern ngạc nhiên khi họ thấy Dortmund vượt trội so với đội bóng của mình. Các cầu thủ áo Vàng-Đen tung ra tới 20 cú sút, gấp đôi so với Bayern (9), tỉ lệ chuyền chính xác 87% (Bayern là 81%).
Bất ngờ nhất là Dortmund lại là đội cầm bóng nhiều hơn Bayern (54% so với 46%). Dưới triều đại của Pep, Bayern có thể thắng hay thua nhưng gần như không bao giờ kém hơn đối thủ về các chỉ số trên.
Nhưng giờ đây Bayern phảng phất phong cách phòng ngự đúng kiểu chất Ý, hoàn toàn chủ động và sắc bén trong khâu tấn công. Sau 4 trận đấu (2 tại Bundesliga), đội chủ sân Allianz Arena vẫn chưa bị thủng lưới bàn nào, trong khi đã sút tung lưới đối phương 15 lần.
Một khác biệt rõ nét nữa của Ancelotti so với Pep là sự kết nối với các cầu thủ. Cựu HLV Barca rất ít khi gần gũi bất cứ ai, thậm chí còn chẳng bắt tay cầu thủ. Nếu muốn truyền tải thông điệp gì, Pep chỉ tìm đến đội trưởng Lahm và đội phó Neuer.
Đó là lý do khi được hỏi cảm nghĩ về ông thầy người Tây Ban Nha, Mueller chỉ khen đó là một HLV có chuyên môn tốt. Ribery chỉ trích mạnh mẽ trong khi Goetze im lặng – hành động chẳng khác gì (có khi còn hơn) một lời chê bai.
Nhưng “Carletto” thì khác. Ông - người thừa nhận hâm mộ nhân vật ông trùm trong bộ phim kinh điển Bố già - là vị HLV đã dễ dàng lấy lòng được Ronaldo ở Real và Ibrahimovic ở Milan.
Chỉ sau 2 trận đá chính, Ribery đã tuyên bố Ancelotti là “nhà vô địch trong mọi khía cạnh” và “tôi chưa từng nghe cầu thủ nào nói xấu ông ấy”.
Carlo Ancelotti đã vô địch ở Ý, Tây Ban Nha, Anh nhưng chưa từng ở Đức. Tuy nhiên chiếc Đĩa bạclà danh hiệu Bayern quá thừa mứa. Sứ mệnh của Carletto phải gắn liền với Champions League.