Chính xác hơn thì đội bóng nhà giàu Manchester chưa từng cán đích ở ngôi nhất bảng Champions League. Điều đó, dựa trên tiêu chí bốc thăm ở vòng knock-out, khiến họ luôn gặp phải những đối thủ mạnh.
Như mùa 2014/15, họ cán đích thứ 2 ở bảng đấu có Bayern Munich và kết quả phải gặp Barca ở vòng 1/8 để rồi sau đó thua chung cuộc 1-3. Kịch bản này gần như tương tự với mùa giải 2013/14, cũng là ngôi nhì bảng cho Man City và sau đó thua Barca chung cuộc 1-4 ở vòng 16 đội góp mặt. Hai mùa bóng trước nữa, The Citizens đều không bước chân qua được vòng bảng.
Có một sự đen đủi nhất định, chẳng hạn như sự ngẫu nhiên của lá thăm khiến họ bị rơi chung bảng với Bayern và đặc biệt khi bước vào vòng knock-out thì không ai giải thích được vì sao lại cứ là cái tên Barca.
Tuy nhiên về mặt lý thuyết, nếu đối thủ không phải là Barca thì cũng sẽ là Real Madrid, hoặc Atletico, Dortmund, kế đến có may mắn mới là Monaco và Porto. Nghĩa là xác suất Man City phải gặp các đội bóng mạnh của châu Âu là cực lớn, do vị trí nhì bảng và đó mới là nguyên nhân lớn nhất giải thích cho việc họ luôn sớm phải dừng chân ở các chiến dịch Champions League. Không ai muốn sớm gặp các đối thủ mạnh, đó là chân lý với mọi CLB chứ không riêng gì với Man City.
Nói thế để thấy, tại thời điểm này khi thầy trò Pellegrini đang đứng đầu bảng D thì họ phải hiểu cần phải làm gì. Mất ngôi đầu vào tay Juventus (tức thua trận) sẽ không chỉ là một thất bại đơn thuần mà sẽ trở thành bi kịch nếu như lá thăm đẩy họ gặp những Real Madrid, Barca hay Bayern.
Đâu đó, người Etihad có thể nhìn thấy đội bóng chơi bùng nổ hơn ở châu Âu mùa này song vượt qua được ám ảnh “thất bại knock-out” là điều không hề đơn giản, đấy là chưa mổ xẻ sự thật Man City vẫn còn khờ dại và dễ dàng sụp đổ. Cán đích nhất bảng, đó là con đường lựa chọn của tất cả các ông lớn, thế nên Man City cũng không thể tự đặt mình vào trường hợp ngoại lệ.
Trên tất cả, với họ thì đó là con đường sống sót, trước khi nuôi dưỡng tham vọng tiến sâu hơn ở châu Âu. Hãy cứ nhất bảng đi đã, rồi tính tiếp.