VĐV khuyết tật Trần Văn Đức: “Có ai thấy em không?”

thứ tư 9-12-2015 9:01:54 +07:00 0 bình luận
Cuộc trò chuyện giữa tôi và Trần Văn Đức, người giành HCV 1.500m, HCB 800m (hạng thương tật T46), không bắt đầu về các cuộc đua ở Singapore này hay tai nạn máy cuốn cánh tay phải năm 2010 rồi hoàn cảnh gia đình éo le, thay vào đó là bức ảnh Đức giương cao cờ Tổ Quốc, đứng trên sân Singapore với dòng chú thích: “Có ai thấy em không?”, đăng trong facebook của Hội những người thích chạy đường dài (LDR).

“Em tham gia Hội khoảng đầu năm 2014. Lúc đó có mấy sự kiện chạy đường dài, em thấy vừa thích hợp với việc chạy của mình, lại có thể trải nghiệm cảm giác ‘long run’, thách thức ý chí, học hỏi thêm kinh nghiệm của mọi người”, Đức kể.

“Lần chạy dài nhất của em là 33km. Lúc đó em cũng định chạy FM (Full marathon - 42,195 km), nhưng được hơn 20km thì thấy đau dây chằng ngoài đầu gối phải, vừa sợ chấn thương thì phải nghỉ tập, vừa muốn cố thêm chút chút nữa, nhưng chỉ thêm được khoảng 10km thì phải dừng lại. Hơi tiếc nhưng em cũng hài lòng vì có được những trải nghiệm rất rõ ràng về việc chiến thắng bản thân, chuẩn bị nước, đồ ăn, giày và những thứ phát sinh trên đường chạy - có những điều một VĐV điền kinh chuyên nghiệp chưa hẳn đã biết, nếu không một lần chạy dài”. 

VĐV khuyết tật Trần Văn Đức (áo đỏ).

Câu chuyện đưa chúng tôi trở lại Việt Nam, nơi vợ của Đức ngày ngày đi làm ca kíp ở nhà máy Samsung (Bắc Ninh), cậu con trai 4 tuổi đi học mẫu giáo cả ngày và ước mơ đi học tiếng Anh, vi tính để trở thành một quản trị mạng. “Ra nước ngoài thi đấu thế này mà không biết tiếng để giao tiếp, nhiều thứ bất tiện lắm”, Đức nói. “Mục tiêu của em hiện tại vẫn là tập luyện, thi đấu, đến lúc nào cảm thấy không thể thi đấu nữa, hay cần ổn định cuộc sống, khi đó sẽ thực hiện mục tiêu trở thành một người quản trị mạng”. Tôi không hỏi dò thêm Đức tại sao lại thích làm công việc đó, cũng chẳng muốn “vay” người đọc nước mắt từ chuyện chiếc máy cuốn dập nát cánh tay phải của chàng trai 19 tuổi hay việc bố mẹ đã chia tay từ lúc cậu còn nhỏ… Thì đây, “lúc đó, em còn trẻ nên tai nạn xảy ra đó, nhưng cũng chẳng nghĩ nhiều, vẫn tự tin lắm!”, Đức khẳng định. Có lẽ vậy, đến cô bạn gái khi đó và nay là vợ còn “không đắn đo, vẫn yêu thương chăm sóc”, thì “sao phải băn khoăn?”. 

Minh chứng cho sự nỗ lực của Trần Văn Đức.

Đây là lần thứ 3 Trần Văn Đức tham dự Para Games, và có lẽ, vì đây là kỳ thi thành công nhất từ trước tới nay, cậu không dằn nổi hạnh phúc, sung sướng, “mới đăng ảnh để mọi người cùng chia sẻ niềm vui”. Lần đầu, Đức không giành được huy chương. Lần thứ hai, anh giành được 3 HCĐ. Tới đến lần thứ 3, anh đã có bước đột phá với 1 HCV, 1 HCB.

Bài liên quan
Tin cùng chuyên mục
Video
Có thể bạn quan tâm
Xem thêm