Thực tế thì làng golf cũng có những cái tên rất mới và rất tài năng như Jordan Spieth, Rory McIlroy, Jason Day và Rickie Fowler nhưng để được xem là Big Four thì không thể. Và càng không thể nếu so với Big Four của quần vợt gồm Novak Djokovic, Roger Federer, Andy Murray và Rafael Nadal.
Nói vậy bởi trong lịch sử hiện đại của golf, kể từ khi PGA Championship trở thành sự kiện tính điểm vào năm 1958, chỉ có một số thời điểm có ít nhất ba golf thủ dưới 28 tuổi giành được các danh hiệu major.
Để so sánh, trong Big Four của golf, tạm gọi như vậy, chỉ Spieth, McIlroy và Day mới có 7 danh hiệu major (tương đương như Grand Slam trong quần vợt) và vấn đề sẽ là thời gian trước khi Fowler gia nhập vào nhóm này để biến Big 3 thành Big 4. Dĩ nhiên, trong giai đoạn hiện tại, không một ai trong số họ có khả năng vượt qua Tiger Woods với 14 danh hiệu major, nếu không muốn nói là trừ huyền thoại Jack Nicklaus, hay thay thế được Woods.
Thậm chí, so với Woods, cả McIlroy, Spieth và Day đều không tạo ra được một ảnh hưởng mà chỉ nhắc đến tên đã đủ kéo khán giả tới sân.
Có điều, nếu tất cả hỏi rằng ai có thể thay thế được Woods hay sau Woods còn có ai, họ đang có được câu trả lời đó. Bởi golf không thể hy vọng nhiều khi nói đến khoảng trống mà cựu số 1 thế giới để lại vì golf hiện tại có ba cái tên nổi bật ở ba trung tâm lớn: châu Âu, Mỹ và Australia.
Với châu Âu, McIlroy đến từ Bắc Ireland và là người đã giành hai danh hiệu major cuối cùng của năm 2014. Với Mỹ là Spieth đến từ Texas và là người đã giành hai danh hiệu major đầu tiên trong năm 2015. Còn Day đến từ Australia và vừa giành danh hiệu major gần đây nhất là PGA Championship. Như vậy, giải major duy nhất không thuộc về bộ ba này là British Open ở St. Andrews, nơi Spieth và Day thực tế chỉ thiếu một gậy để lọt vào vòng play-off mà Zach Johnson đã chiến thắng sau đó.
Trong Big 3, Spieth là golf thủ trẻ nhất và nhiều tiềm năng nhất. Chỉ mới 22 tuổi, Spieth đã có một trong những năm thành công không tưởng trong lịch sử golf. Hai danh hiệu tại Masters và US Open, chưa nói đến cơ hội bị bỏ lỡ ở British Open và vị trí thứ hai sau Day tại PGA Championship, là quá đủ để golf thủ người Texas nhận giải thưởng golf thủ trong năm của PGA Tour. Nên nói thêm, Spieth là nhà vô địch US Open trẻ nhất kể từ Bobby Jones năm 1923 và cũng là golf thủ trẻ nhất kể từ Gene Sarazen, trẻ hơn một năm, giành được nhiều major. Hay trước anh, chỉ có Craig Wood, Ben Hogan, Arnold Palmer, Nicklaus và Woods giành cả Masters và US Open trong cùng một năm.
Trong khi đó, 2015 có thể được xem là một năm kém may mắn cho McIlroy với một chấn thương trong lúc anh đá bóng cùng bạn bè và buộc anh ngồi ngoài ở St. Andrews. Tuy vậy, golf thủ 26 tuổi người Bắc Ireland đã giành được bốn danh hiệu major và anh chỉ cần đoạt nốt chiếc áo xanh ở Masters là hoàn tất Grand Slam sự nghiệp.
Và cuối cùng là Day, một golf thủ mà sự nghiệp của anh đã được đánh dấu bằng những chữ “suýt” tại các giải major cho đến chiến thắng ở Whistling Straits trong tháng 8. Nhiều người sẽ cho rằng, sự xuất hiện của Day một lần nữa phản ánh sự thiếu ổn định của các golf thủ và không tạo ra những cuộc đối đầu được chờ đợi, khái niệm đối thủ trong golf trong thế kỷ 21 gần như không tồn tại.
Thực ra thì ở cái thời của Woods, có thể vì người ta khó tìm được một tay golf nào được xem là đối thủ thực sự của anh, khái niệm trên dần chìm vào quên lãng. Nếu có, tất cả sẽ phải ngược thời gian rất dài để thấy rằng, lịch sử từng có một Big 3 và có lẽ là Big 3 vĩ đại nhất: Nicklaus, Palmer và Gary Player. Họ thống trị golf vào đầu những năm 1960 và giành được tổng cộng 34 danh hiệu major, trong đó Nicklaus có 18, Player 9 và Palmer 7.
Suốt một thời gian dài như vậy, không năm nào golf có được một bộ ba tương tự và có thể hiểu được tại sao Spieth nhắc đến Federer, Nadal, Djokovic và Murray, những cây vợt đã giành được 44 trong 51 danh hiệu Grand Slam gần đây.