U23 Việt Nam giờ đã là một thứ hấp lực đầy mạnh mẽ, một “thỏi nam châm” thu hút sự chú ý và đưa mọi người đến gần nhau hơn.
>>> Xuân Trường: "Ông chủ" nhỏ trên hành trình lớn của U23 Việt Nam
>>> U23 Việt Nam và những chuyện thần tiên của bóng đá thế kỷ XXI
Hình ảnh những đứa trẻ ở một trường mầm non tại Hà Nội cùng nhảy nhót, cùng sung sướng khi biết U23 Việt Việt Nam đã vượt qua U23 Qatar khơi gợi nhiều điều. Người lớn vẫn cứ nói loạt sút luân lưu khiến họ đau tim còn trong tâm trí non nớt của những đứa trẻ ấy, chúng đâu biết đau tim là như thế nào. Có lẽ, chúng cổ vũ vì biết các chú mặc áo trắng là người Việt Nam hoặc cũng có thể đã chứng kiến thầy cô, cha mẹ chúng đã cổ vũ những người đàn ông ấy.
Hình ảnh những đứa trẻ mầm non ăn mừng sau chiến thắng của U23 Việt Nam được ghi lại.
Nếu những đứa trẻ vẫn được ví với những tờ giấy trắng thì những chiến thắng vừa qua của U23 Việt Nam đã tô điểm lên đấy những cung bậc cảm xúc hết sức đẹp đẽ. Đó không phải là hai chữ tự hào mang đầy tính lý thuyết mà đến từ những gì chúng đã và đang được tự cảm nhận.
“Thỏi nam châm” U23 Việt Nam còn len lỏi vào tâm trí của những cô gái. Những người trải qua cả tuổi thanh xuân mà chưa từng nói về bóng đá nay lại nói về nó như vừa tìm thấy người tình ngủ quên.
“Tớ dốt bóng đá nhưng nay tự dưng bật xem được trận kịch tính quá. Đội Việt Nam bạn nào cũng dễ thương đặc biệt là bạn thủ môn”, một cô gái viết sau chiến thắng gay cấn như phim hành động Hollywood của U23 Việt Nam trước U23 Iraq tại tứ kết.
Đó là một ví dụ điển hình trong một bức tranh chung của sự cuốn hút mà U23 Việt Nam đem lại. Họ chẳng biết mấy về bóng đá, chẳng thể đọc vanh vách luật việt vị như nam nhi nhưng họ cũng biết rung động, cũng biết hồi hộp khi Tiến Dũng, Văn Thanh bước lên, sút quả luân lưu quyết định. Họ chẳng biết cầu thủ này ở đội nào, cầu thủ kia thi đấu ra sao nhưng vẫn cứ yêu thủ môn Tiến Dũng vì cậu ấy đỡ được penalty, đó là sự khâm phục tài năng, yêu trung vệ Tiến Dũng vì cậu sở hữu cơ bụng 6 múi, đó là sự ngưỡng mộ cái đẹp.
Cú sút quyết định và pha ăn mừng đầy ngạo nghễ của Vũ Văn Thanh. Nguồn: VTV6.
“Thỏi nam châm” U23 Việt Nam còn thu về những con số không tưởng cho chính những người trong cuộc. Trước giải đấu, trang cá nhân trên facebook của thủ môn Bùi Tiến Dũng có chưa đầy 50.000 lượt theo dõi, sau trận tứ kết điên rồ con số ấy nhân lên 10 lần và kết thúc trận bán kết, con số ấy đã chạm ngưỡng 600.000.
Tháng 7/2017, Tiến Dũng được nhắc tới sau sai lầm bắt hụt bóng ở trận đấu với U23 Hàn Quốc tại vòng loại. 6 tháng sau, Dũng trở thành cái tên mà rất nhiều cô gái muốn được cậu ôm trọn trái tim như những cú bắt penalty kinh điển.
Từ lâu lắm rồi, đường phố ở nhiều tỉnh thành trên cả nước mới rực rỡ cờ hoa đến thế. U23 Việt Nam chính là từ khóa để hàng vạn người đổ ra đường. Những người xa lạ nhưng hễ cứ nhắc đến U23 Việt Nam là ôm lấy nhau như hai người bạn chí cốt. Người dân đập tay chiến sĩ cảnh sát giao thông, cùng cười hạnh phúc sao mà thấy cuộc sống nhẹ nhàng và bình yên đến thế. Không có chiến thắng của U23 Việt Nam, sự hạnh phúc ấy giữa người với người có lẽ sẽ được thay thế bằng sự hậm hực sau mỗi giờ tan tầm.
Trước trận bán kết, hàng tá công ty, doanh nghiệp cho nhân viên nghỉ làm. Có những ngôi trường cho học sinh, sinh viên nghỉ học để theo dõi và cổ vũ cho đội tuyển quê hương. Họ đánh đổi gần 3 tiếng làm việc và học tập để được sống trong cảm giác của niềm hạnh phúc, sự tự hào và có lẽ để không bỏ lỡ những khoảnh khắc mà chẳng biết bao giờ sẽ lại xuất hiện. Quá rẻ để thấy thể thao làm cuộc sống tốt đẹp hơn.
Trước giải đấu, người hâm mộ được gieo vào đầu mục tiêu của U23 Việt Nam chỉ là giành điểm ở vòng bảng. Trước trận gặp U23 Hàn Quốc, không mấy người tin về một chiến thắng, U23 Việt Nam thua nhưng đem đến sự hy vọng. Trước trận gặp U23 Australia, mấy ai tin về một chiến thắng thế rồi địa chấn xảy ra.
Cứ thế, cứ thế, U23 Việt Nam vượt qua vòng bảng cũng đồng nghĩa với niềm tin dành cho họ ngày một nhiều lên. Sau địa chấn là đại địa chấn với chiến thắng trước Iraq và khi họ vượt qua Qatar, từ ngữ cũng trở nên bế tắc.
Có may mắn mới đi đến trận đấu cuối cùng, đó là điều không thể phủ nhận nhưng khi chiến thắng liên tục và duy trì sự ổn định ở đội hình lẫn chiến thuật thì đó không còn là may mắn nữa.
“That was not a football team we met. It was an unstoppable spirit (tạm dịch: Đó không chỉ là một đội bóng. Đó là một tinh thần không gì cản nổi)” là nhận xét của huyền thoại Alfredo Di Stefano về CLB Aberdeen của HLV Alex Ferguson năm 1983 sau khi đánh bại Real Madrid của ông ở chung kết European Cp Winner’s Cup (Cúp C2).
Đó cũng là điểm bắt đầu cho hành trình của một huyền thoại, của một HLV đã đưa Manchester United trở thành đội bóng vĩ đại nhất nước Anh. “Nhà hát của những giấc mơ” những ngày có Sir Alex là những ngày cầu thủ ở mức giỏi cũng có thể sở hữu tinh thần chiến đấu của một “con quỷ”, tạo nên một tập thể ngùn ngụt ngọn lửa trong ý chí.
U23 Việt Nam cũng đang có một người như thế, một “ông già” có thể khơi dậy tiềm năng và tinh thần thi đấu của các cầu thủ. Trợ lý ngôn ngữ Lê Huy Khoa ở đội tuyển dẫn lại một ví dụ: “Hết hiệp một trận đấu với U23 Qatar, khi bị dẫn, tronng phòng thay đồ, thấy cầu thủ xuống tinh thần, HLV Park đã quát lên: Việc gì mà phải mất tự tin đến thế hả? Mình cũng phải hét lên đúng như thái độ ông nói, lập tức các cầu thủ như tỉnh lại, họ động viên nhau, như tìm lại được tự tin để chiến thắng. Ông GIÀ là niềm cảm hứng vô tận cho cầu thủ, là người truyền lửa bất tận và một lão chiến tướng cực kỳ kinh nghiệm”.
Sự đoàn kết, tinh thần và ý chí chiến đấu quả cảm của các cầu thủ U23 Việt Nam là thứ duy nhất không một người hâm mộ nào cảm thấy ngượng mồm khi nói ra trong những ngày qua. Mỗi pha lên bóng, mỗi cú sút của U23 Việt Nam luôn gieo niềm tin đó sẽ là khởi nguồn của chiến thắng. Đó là sự khác biệt lớn nhất của họ với những thế hệ U23 trước đây.
Từ Trung Quốc về Việt Nam, thứ “tinh thần không gì cản nổi” ấy đã lan tỏa khắp muôn nơi.
Ngày 27/1, chờ một lễ hội mới trên các con phố Việt Nam.