Thường Châu, một ngày bất thường hơn mọi ngày. Tuyết rơi như trút. Trận chung kết vẫn diễn ra.
>> CĐV Việt Nam ở Thường Châu khóc nấc vì thương U23 Việt Nam
>> Thủ môn Bùi Tiến Dũng và đồng đội bật khóc vì tình cảm NHM U23 Việt Nam
>> Dù về nhì, U23 Việt Nam vẫn nhận được sự ngưỡng mộ từ quê nhà
>>> Sau quyết định cho chơi “Ice Hockey”, BTC U23 châu Á lại khiến NHM Việt Nam bức xúc
U23 Uzbekistan đến từ xứ lạnh. Họ chắc hẳn đã cười rất to trong phòng thay đồ trước khi bước ra giữa một khung cảnh trắng xóa, trong bộ trang phục cũng trắng xóa. Tất cả khiến cho U23 Uzbekistan trông như những người vô hình trong một cuộc chơi trốn tìm bất công và lố bịch.
U23 Việt Nam đến từ mảnh đất thường xuyên được chiếu rọi bởi ánh sáng mặt trời. Quang Hải và các đồng đội vẫn choàng lên người sắc đỏ rực rỡ như muốn biểu lộ quyết tâm đánh tan cả thiên nhiên lẫn đối thủ.
Ở một giải đấu khác, trận bóng đá kết hợp... trượt băng nghệ thuật hoặc Ice Hockey này có lẽ đã được hoãn. Nhưng đây là Thường Châu, nơi điều kiện thời tiết như vậy vẫn được xem là bình thường để đá bóng.
Và cũng là bình thường khi U23 Uzbekistan ghi được 2 bàn theo kiểu lũ trẻ vẫn thường ném tuyết nô đùa với nhau. U23 Việt Nam không đủ chiều cao để thò tay lên trời ngăn tuyết rơi xuống. Hàng thủ trước mặt Tiến Dũng thậm chí còn không đủ cao để ngăn hai pha không chiến mịt mù đều từ tình huống tổ chức đá phạt góc của U23 Uzbekistan.
Nhưng đoàn quân của HLV Park Hang Seo có ý chí đủ cao để không tan trước bất kỳ thách thức nào. U23 Australia đã biết điều đó. U23 Syria đã biết điều đó. U23 Iraq đã biết điều đó. U23 Qatar đã biết điều đó. U23 Uzbekistan cũng vừa biết điều đó, thông qua cú đá phạt trực tiếp thần sầu của Quang Hải và vô số những bước chạy quả cảm của các cầu thủ U23 Việt Nam.
Hình ảnh các cầu thủ của chúng ta chụm tay múc tuyết xung quanh quả bóng ngay trước khi Quang Hải đốt cháy mành lưới của U23 Uzbekistan đã nói lên tất cả về khả năng thích nghi tuyệt vời của người Việt khi phải đối diện nghịch cảnh.
Dường như BTC cũng cảm thấy ái ngại cho U23 Việt Nam nên công tác dọn tuyết đã được thực hiện trong thời gian nghỉ giải lao. Lẽ ra họ phải làm việc này ngay ở đầu hiệp 1. Hoặc họ đơn giản là không cần làm gì cả, chỉ cần dán thông báo hoãn trận đấu lên cửa sân.
Mặt sân xanh trở lại khi hiệp 2 bắt đầu, U23 Uzbekistan cũng đổi sang chiếc áo màu xanh. Thêm một bằng chứng nữa cho sự "đặc biệt" trong cách tổ chức của giải U23 châu Á 2018. "Mình thích thì mình làm thôi", đây là Thường Châu chứ không phải Lai Châu các vị nhé.
U23 Việt Nam đã gặp đủ mọi bất lợi, lại còn dính phải vận xui. Chúng ta chỉ còn cách loạt luân lưu quen thuộc vài chục giây nữa, tiếc thay những bông tuyết nghiệt ngã đã không chịu tan nhanh trong một ngày mà U23 Uzbekistan, phiên âm nhang nhác "Thường-Châu-tuyết-không-tan", càng đá càng tỏ ra bế tắc và tuyệt vọng.
Tạm biệt U23 châu Á 2018. Dù sao thì U23 Việt Nam đã làm được nhiều hơn rất, rất nhiều so với kỳ vọng rồi. Xin chào ngày mới, khi một thế hệ tài năng của bóng đá Việt Nam đã sẵn sàng chinh phục những mục tiêu lớn hơn, dưới bàn tay huấn luyện tuyệt vời của HLV Park Hang Seo.