Đã gần 24 tháng kể từ ngày HLV Park Hang-seo đến Việt Nam làm việc, khoảng thời ấy đối với NHM bóng đá Việt quả thực là một giấc mơ đẹp. U23 Việt Nam với chiến tích ghi danh lịch sử nước nhà, ĐTQG lên ngôi AFF Cup 2018 sau 10 năm chờ đợi và lọt vào Top 8 đội mạnh nhất tại Asian Cup 2019. Không những vậy, dưới tay thầy Park, bóng đá Việt Nam không còn e ngại mỗi khi nhắc đến Thái Lan. Nói không quá, HLV Park Hang-seo xứng đáng là vị chiến lược gia thành công bậc nhất trong lịch sử bóng đá Việt Nam.
Tuy nhiên, không vì thế mà chuyện cầm quân, dùng người của ông không gây tranh cãi. Mỗi lần tuyển công bố danh sách triệu tập lại có không ít những lời bàn tán, dè bỉu "tại sao là anh này mà không phải anh kia",.... Nhìn chung, phần nhiều chĩa mũi dùi về phía nhóm cầu thủ của HAGL.
Dưới thời ông Park, ĐT Việt Nam lập nên rất nhiều chiến công với lứa cầu thủ tài năng. Thế nhưng những ngôi sao sáng nhất, những trụ cột không thể thay thế trong giai đoạn này thường thuộc về CLB Hà Nội. Nếu như tại VCK U23 châu Á 2018, Văn Thanh, Xuân Trường còn là "suất cứng" thì dần dần, họ đánh mất vị trí vì chấn thương và sa sút phong độ. Đến Asian Cup 2019, không còn cầu thủ HAGL nào thuộc diện được đảm bảo ra sân.
Bởi lẽ đó, cùng với việc đội bóng phố Núi thi đấu bết bát, một bộ phận NHM quay lưng và luôn coi nhóm quân nhà bầu Đức là không xứng lên tuyển. Tài năng đến mấy, những Công Phượng, Tuấn Anh vẫn đi nhờ suất tình thương, sự ưu ái của HLV Park Hang-seo. Nhưng nếu nhìn vào thực tế đóng góp, liệu những CĐV tiêu cực này có quá sai lầm.
Văn Thanh trước chấn thương là cầu thủ được thầy Park sử dụng nhiều nhất, tầm quan trọng của anh không cần bàn cãi. Xuân Trường, Công Phượng, Văn Toàn hay cả Hồng Duy dù không chắc suất đá chính, nhưng luôn là "quân bài" quan trọng mỗi khi đội tuyển gặp khó. Nếu không có sự hiện diện của nhóm cầu thủ này, khả năng tạo đột biến của tuyển Việt Nam sẽ giảm đi đáng kể.
Thậm chí ở thời điểm hiện tại, HAGL đã có những cầu thủ xứng đáng đặt vào "suất cứng" tại ĐTQG. Văn Toàn đang có mùa giải hay nhất từ trước tới nay. Khi tốc độ và nền tảng kỹ thuật được phát huy tối đa, Toàn là "cơn lốc" mà bất cứ hàng hậu vệ nào cũng ngại va chạm. Người còn lại chơi đủ 90 trước Thái Lan, tranh chấp khôn khéo, và luân chuyển bóng một cách mềm mại. Anh từng là niềm tự hào, là viên ngọc sáng nhất lứa 1 của HAGL. Tuấn Anh - chàng "Nhô" đã thực sự trở lại.
Không có ngôn từ nào diễn tả hết 90 phút trên sân của Tuấn Anh. Chỉ cần biết, thầy Park khen anh, Kiatisuk nể phục anh, mạnh dạn nói "Tuấn Anh là cầu thủ hay nhất trận". Vậy cũng đủ biết, "Nhô" đã chơi hay, đã thi đấu tốt đến nhường nào. Chỉ cần đôi chân khỏe mạnh, Tuấn Anh sẽ lăn xả, sẽ "nhảy múa" và sẽ lại là "thiên tài" của bóng đá Việt.
Tương lai xa hơn, phố Núi sẽ trông chờ rất nhiều vào Triệu Việt Hưng - tân đội trưởng của U22 Việt Nam. Trong nòng cốt lứa U22 hiện tại, HAGL không có nhiều quân. Ít nhưng chất. Số lượng cầu thủ được triệu tập không nhiều nhưng lại đóng vai trò quan trọng. Việt Hưng xứng đá là "lá cờ đầu" trong số này.
Là tiền vệ giữ nhịp quan trọng trong đội hình U22 Việt Nam thi đấu chói sáng tại VL U23 Châu Á 2020, tiền vệ sinh năm 1997 luôn chắc một suất ra sân. Bởi vậy, tấm băng đội trưởng được trao cho Việt Hưng là hoàn toàn xứng đáng. Nó cũng cho thấy niềm tin của HLV Park Hang-seo dành cho anh.
Từ ĐTQG đến U22, các cầu thủ HAGL luôn có chỗ đứng của riêng mình. Họ xứng đáng nhận được điều đó, bởi tài năng và sự cống hiến của mình, đúng như lời nhận xét của cựu HLV Lê Thụy Hải.
"Đừng nói ông Park ưu ái, rõ ràng cầu thủ HAGL chơi rất tốt. Vì vậy mà các trận lớn ông thường sử dụng nhiều vì các em trẻ, khỏe, khát khao và có kỹ thuật tốt. Đó là sự thật chứ không phải vì quân của bầu Đức mà ca ngợi."