Kể từ ngày HLV Park Hang-seo dẫn dắt ĐT Việt Nam đến nay đã hơn 16 tháng. Đó là khoảng thời gian bóng đá Việt thay đổi đến mức được truyền thông quốc tế đặt cho cái tên “hành trình thần kỳ”.
Thế nhưng, trong hành trình ấy, những đóng góp của các cầu thủ HAGL mờ nhạt hơn rất nhiều so với các cầu đến từ CLB khác và thậm chí là so với chính họ trước đó.
HLV Toshiya Miura thích phong cách phòng ngự, quân HAGL vẫn có đất diễn. Từ Công Phượng, Tuấn Anh, đến Xuân Trường ở những tháng cuối cùng, ông thầy người Nhật sau hơn 1 năm dẫn dắt hiểu ra, ông cần những con người của HAGL để phục vụ kế hoạch của mình.
Kế hoạch chưa thành, Miura bị sa thải. HLV Nguyễn Hữu Thắng lên thay và ông thậm chí lấy quân “phố Núi” làm nòng cốt để xây dựng triều đại của mình. Lối chơi ban bật ngắn, kỹ thuật là đất diễn cho những cầu thủ xuất thân từ học viện nhà Bầu Đức.
Dưới thời HLV người Nghệ An, Xuân Trường, Văn thanh rực sáng tại AFF Cup 2016. Họ đá chính toàn bộ 5 trận của đội tuyển tại giải năm đó. Cuối năm, Trường giành QBĐ, hậu vệ cánh của HAGL là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm.
SEA Games 29, Việt Nam bị loại ngay tại vòng bảng với đội hình gần một nửa là các cầu thủ HAGL. Họ không phải là nguyên nhân đội tuyển bị loại, nhưng họ là trụ cột cho lối chơi trong sơ đồ của HLV Hữu Thắng và không thể tránh khỏi trách nhiệm.
Và khi Hữu Thắng bị loại bỏ, người hùng của bóng đá Việt đã đến, HLV Park Hang-seo. Chính ông bầu Đoàn Nguyên Đức đã mời vị chiến lược gia người Hàn Quốc ngồi vào vị trí HLV trưởng ĐT Việt Nam. Thế nhưng, không vì thế mà các cầu thủ của HAGL được ưu ái.
Thầy Park xây dựng lối chơi phòng ngự, phản công với tốc độ pressing rất cao cho ĐT Việt Nam. Và các cầu thủ ưa kỹ thuật, cần nhiều thời gian xử lý bóng của HAGL cần thay đổi để thích nghi. Xuân Trường, Văn Thanh và phần nào đó Văn Toàn, Công Phượng cũng đã làm tốt tại U23 Châu Á 2018.
Thế nhưng, mọi chuyện cũng chỉ tới đó. Xuân Trường xuống phong độ, Văn Thanh lên bàn mổ và dần mất suất đá chính. HAGL không còn cầu thủ nào là không thể thay thế tại đội tuyển.
Trong lúc này, King’s Cup 2019 đến như một nơi để các cầu thủ xuất thân từ lò HAGL-Arsenal-JMG tìm lại giá trị của mình. Văn Toàn đá chính cả 2 trận. Anh dùng tốc độ của mình xuyên phá mọi hàng phòng ngự, dù cho đó là “đối thủ kỵ dơ” Thái Lan hay Curacao – một đội bóng mang cấp Châu lục.
Xuân Trường chỉ cần 2 phút góp mặt để có đường kiến tạo trong trận gặp Thái Lan. Sau đó, anh dùng 45 phút đối đầu với Curacao để nói cho mọi người biết, anh đã tiến bộ ra sao.
Minh Vương, Hồng Duy khó cạnh tranh suất đá chính, nhưng họ đã thành “lá tẩy” trong tay thầy Park. Công Phượng ngoài trừ cú penalty, cũng không có gì đáng trách dù là đá trung phong hay dạt cánh.
Đặc biệt hơn cả, Tuấn Anh, tiền vệ tài hoa một thời đã có “lần đầu” ra mắt rất thành công dưới thời HLV Park Hang-seo. Sau hơn 1 năm dưỡng thương, hơn 1 lần lỡ hẹn với ông thầy người Hàn Quốc, tiền vệ quê Thái Bình đã phần nào thể hiện được những phẩm chất của mình trong trận đấu với Thái Lan.
Quá khó để diễn tả hết những gì mà cả 7 cầu thủ trưởng thành tại Pleiku đã thể hiện. Tuy nhiên, cứ nhìn HLV Park Hang-seo nở nụ cười, tỏ ý hài lòng, chắc chắn ông đánh giá họ rất cao.
Còn quá sớm để nói, đây sẽ là những trụ cột không thể thay thế cho đội tuyển trong tương lai, nhưng chỉ cần những cầu thủ của HAGL lấy lại được phong độ vốn có, tin chắc không HLV nào có thể bỏ qua họ. Như vậy, cũng đã đủ để Bầu Đức nở nụ cười, ông đã không hoài công vô ích.