HLV Miura đã đúng khi nhìn nhận Đài Loan (Trung Quốc) không phải “tay mơ” để ĐTVN có thể “đè ra đá” lấy điểm và thực tế trên sân hôm qua đã cho thấy điều đó. Đội chủ nhà xứng đáng với chiến thắng chứ không phải thầy trò ông Miura. Thế nhưng cuối cùng may mắn lại thuộc về ĐTVN với một chiến thắng mà nói chính xác là “không thực sự xứng đáng”.
ĐTVN đã thắng và thầy trò HLV Miura đã đạt được mục tiêu để nuôi hy vọng đi tiếp nhưng có lẽ bản thân ông thầy người Nhật bắt đầu cảm nhận thấy sự chệch choạc cùng những vấn đề. Nó đến từ những yếu tố chuyên môn, khi đội bóng xây mãi, đi mãi vẫn chưa thành hình hài, để rồi cả quân lẫn tướng đều vẫn loay hoay trong việc tìm đáp án, mông lung với chính mình với những câu hỏi.
Chính những dấu hỏi đó đã bộc lộ gần như trận đấu trên sân Municipal. Dù đã xếp những học trò được cho là tin tưởng nhất như Ngọc Hải, Tiến Thành, Thanh Hiền, Minh Tuấn, Hoàng Thịnh …nhưng ĐTVN vẫn cho thấy sự thiếu đồng nhất trong cách chơi, thiếu bài vở và đường nét. Hàng thủ thì lóng ngóng, tuyến giữa không điều tiết được trận đấu, không cầm nhịp được còn trên hàng công là sự mờ nhạt.
Trước trận đấu, ông thầy người Nhật có nói, dù tập trung chưa đây 1 tuần nhưng ông tin tưởng các học trò, vì họ đã hiểu ông và hiểu triết lý của mình. Thế nhưng sau trận đấu hôm qua, có lẽ ông Miura sẽ phải nhìn nhận lại điều này, bởi ĐTVN cho thấy sự rời rạc, không còn một khối đồng nhất như AFF Cup 2014 hay SEA Games 2015. Nó được hiểu như là biểu hiện của sự khủng hoảng niềm tin trong chính đội bóng và ở đây sẽ cần có một cuộc cách mạng mạnh mẽ để thay đổi.
TRÚC AN