Tờ danh sách đội hình xuất phát trận Olympic Việt Nam và Olympic Hàn Quốc đem đến những ngạc nhiên xen lẫn cả sự kỳ vọng. Lương Xuân Trường sẽ đá chính, sẽ dẫn đầu đoàn quân với tấm băng thủ quân trên tay.
Tiếng nhạc vang lên cũng là lúc Xuân Trường dẫn đầu 11 cầu thủ Olympic Việt Nam bước ra thảm cỏ sân Pakansari. Trường thở nhẹ, đôi mắt hướng lên cao nhìn về phía khán đài đối diện, anh nhìn CĐV hay muốn giữ niềm tin lạc quan cho trận đấu trước mắt, để vượt qua ký ức 2 năm trước, Xuân Trường cùng đội tuyển Việt Nam thất bại 1-2 trước Indonesia tại bán kết lượt đi AFF Cup.
Đối đầu với cầu thủ xuất sắc nhất châu Á thời điểm hiện tại là cơ hội quý giá dành cho Xuân Trường và các đồng đội tại ASIAD 2018. Ảnh: Trung Thu.
Trường làm đội trưởng tức là được bắt tay Son Heung Min, cầu thủ nổi tiếng nhất châu Á thời điểm hiện tại. Trường làm đội trưởng nghĩa là sẽ đối đầu với con người nổi tiếng ấy trên sân bóng. Đó là một thứ áp lực lạ hơn mọi khi nhưng đủ khiến bất kỳ cầu thủ nào cảm thấy kích thích.
Thế nhưng, chính anh, chính HLV Park Hang Seo và chính những CĐV Olympic Việt Nam cũng không biết phía trước là cả một đoạn đường dốc. Còn Olympic Hàn Quốc là một chiếc xe không phanh.
Đội tuyển tới từ xứ sở kim chi dồn lên tấn công ngay từ những phút đầu tiên. Tốc độ trận đấu, sức ép từ đối phương tăng lên mỗi lúc một nhiều và điều không muốn cũng xảy đến. Hwang Hee Chan nhận bóng, khống chế 1 nhịp trước khi xâu kim số 6 của Olympic Việt Nam. Tình huống ấy là khởi nguyên cho bàn thắng của Lee Seung Woo và Xuân Trường là rào chắn đầu tiên bị đối thủ phá vỡ.
Cú xỏ háng của Hwang Hee Chan trước Xuân Trường mở ra chiến thắng cho Olympic Hàn Quốc tại bán kết ASIAD 2018. Nguồn: VTC3.
Bàn thua này là đòn đau, giáng mạnh vào tinh thần của Xuân Trường và đồng đội. Bàn thua thứ hai ở phút 29 cũng xuất phát từ một pha tấn công trung lộ của Olympic Hàn Quốc mà Xuân Trường và Đức Huy đã không thể kiểm soát tốt. Ngay sau bàn thua, Đức Huy rời sân. Hết hiệp 1, đến lượt Xuân Trường nhường chỗ cho người khác.
45 phút của trận bán kết là 45 phút nhạt nhoà đến không buồn nhắc tới của Xuân Trường. Hình ảnh ấy lần thứ 3 lặp lại ở ASIAD lần này, chỉ khác với hai lần trước, Trường rời sân và chiến thắng không gọi tên Olympic Việt Nam.
Từ Trung Quốc trở về Việt Nam, Xuân Trường vẫn chơi ổn trong màu áo HAGL nhưng trên đất Indonesia, anh là mắt xích thiếu sức sống nhất của đội tuyển Olympic. Trường gặp vấn đề gì, không ai rõ?
HLV của anh tại HAGL nói rằng Trường đã gặp một chấn thương ở trước giải và không đảm bảo thể lực. HLV Park Hang Seo lại nhấn mạnh: "Trường không chấn thương, không gặp bất cứ vấn đề gì". Nếu để đặt niềm tin một cách công tâm, phần đông vẫn sẽ nghiêng về HLV người Hàn Quốc. Trường không khoẻ mạnh, thật khó để anh trụ lại đội hình 20 cầu thủ đến với ASIAD lần này.
HLV Park Hang Seo kiến giải tiếp rằng Trường gặp khó khăn với lối chơi của Olympic Việt Nam. Lối chơi mà như HLV người Hàn Quốc nói cần mẫu tiền vệ trung tâm mạnh mẽ sẵn sàng cắt ngay đường tấn công của đối thủ. Trường chưa bao giờ được coi là một mẫu cầu thủ như vậy.
Cú xỏ háng của Hwang Hee Chan và khoảnh khắc lỡ trớn của Xuân Trường như miêu tả chân thực tình cảnh hiện tại của tiền vệ sinh năm 1995. Từ vấn đề chuyên môn đến tinh thần, Xuân Trường đều đang gặp trục trặc khó nói.
Xuân Trường vẫn không thể chiến thắng người Hàn, đất nước đã cho anh những năm tháng dự bị nhiều hơn là thực chiến. Ảnh: Trung Thu.
Xuân Trường giờ đây cũng đã thay đổi nhiều lắm. Trước và sau mỗi buổi tập, anh di chuyển rất nhanh ra xe buýt, lảng tráng những ống kính máy ảnh hay máy quay. Có thể, anh muốn tập trung hơn cho những trận đấu, có thể anh biết báo chí, truyền thông và dư luận là con dao hai lưỡi để mà hạn chế tiếp xúc hơn. Trường cũng không phải làm đội trưởng nữa, trọng trách tưởng chừng giảm đi nhưng sự thanh thoát và thoải mái vẫn chẳng hiện về.
Phải thừa nhận vào lúc này, Xuân Trường đang ở đáy của đồ thị hình sin phong độ. Nhìn hình ảnh Lương Xuân Trường lầm lũi rời sân, đầu cúi xuống càng tô đậm thêm cho cái lưng gù của tiền vệ 23 tuổi. Trên đó là những thứ mang tên áp lực và thất vọng, kỳ vọng và niềm tin trong hành trình sự nghiệp đan xen những hay dở.