Tôi có đọc đâu đó nhiều ý kiến và quan điểm cá nhân cho rằng việc Công Phượng bị gãy xương quai xanh là cơ hội rất quý để tiền đạo này có thời gian nghỉ ngơi, chắm sóc cho bản thân và gia đình. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ thiển cận của số ít. Vì sao Phượng trở thành một ngôi sao, nhận được sự tin yêu của NHM? Ngoài những lý do khách quan và cả may mắn, tôi nghĩ đó là nỗ lực, khả năng thích nghi và tố chất con người Phượng đã tạo nên.
Phượng cày ải rất nhiều ở các giải đấu, tham gia rất nhiều sự kiện để đẩy hình ảnh cho mục tiêu thương mại, đó là điều lợi hơn hại. Cầu thủ tập luyện và đi theo bóng chuyên nghiệp, giấc mơ cuộc đời là thành công cả trong và ngoài sân cỏ, tôi nghĩ cũng chỉ đến vậy. Nghĩa là được chơi bóng, được trở thành cầu thủ quan trọng và có thể tạo hiệu ứng xã hội với ảnh hưởng.
Cũng có thể nếu liệt kê và nhìn những sự kiện Công Phượng tham dự trong 1 hoặc 2 năm qua, có thể cầu thủ này bị quá tải và chấn thương luôn tiềm ẩn. Thế nhưng ở khía cạnh khác, tôi cho rằng vì những sự cày ải đó, Phượng mới có được như ngày hôm nay, khi tạo dựng được tên tuổi và có chỗ đứng trong lòng NHM lẫn một vị thế.
Chấn thương gãy xương quai xanh thực sự không quá nguy hiểm nhưng nó lần đầu cảnh báo cho Phượng biết về những nguy cơ trong sự nghiệp của mình. Bóng đá không thể nói mạnh và hay được, khi vận đen cũng như chỉ cần một tình huống có thể hủy hoại cả sự nghiệp.
Ai đó nói việc chấn thương là cơ hội để Phượng nghỉ ngơi nhưng chúng ta không nên nhìn nhận theo góc độ và khía cạnh đó. Việc phải thi đấu từ giải trẻ, giao hữu, ĐTQG, rồi tham dự những hoạt động thương mại với một cầu thủ chuyên nghiệp, đó là niềm may mắn và cần được trân trọng.
Điều cần thiết lúc này, Công Phượng phải tự điều tiết, sắp xếp công việc của một cầu thủ như thế nào. Bóng đá và thương mại luôn cần nhau nhưng nếu bạn sai lệch, lạm dụng quá đà thì chắc chắn mục tiêu chính sẽ bị ảnh hưởng và chi phối từ trong suy nghĩ đến hành động. Đừng nói chấn thương là điều may mắn với Công Phượng, khi đó là điều cảnh báo.